Chương trước
Chương sau
Khi tôi đẩy cửa phòng ra thì vẫn mải suy nghĩ vấn đề này, bật đèn trong phòng lên liền kinh ngạc. Tổ Hàng đang ngồi ở bàn làm việc, đang đọc cuốn sách giới thiệu đồ trang điểm mà tôi mới mua hôm trước.
Hóa ra anh ấy cũng đã tới! Tôi lập tức đóng cửa, nói nhỏ: “Sao anh lại tới đây? Em còn tưởng anh sẽ dành mấy ngày cho thân phận Khúc Thiên, ở nhà cậu ta thêm mấy hôm nữa.”
Tổ Hàng quay đầu lại nhìn tôi cười cười: “Công việc có vẻ không tồi.”
“Phải, đã là nhân viên chính thức. Tổ Hàng,” Tôi đi tới, cầm lấy cuốn sách trong tay anh ấy rồi cất đi, cảm thấy sách này không phù hợp để anh ấy đọc. Tôi dựa vào cạnh bàn đọc sách, nhìn anh ấy, nói chuyện của chị Lý. Cuối cùng nói: “Chị Lý giống như thầy dạy em vậy, chị ấy xảy ra chuyện như vậy khiến em thật lo lắng. Anh có thể tới xem giúp được không? Em muốn anh đi, đừng gọi Linh Tử. Anh ta là người như vậy, đến lúc đó đưa ra giá cao, em sẽ rất xấu hổ. Tuy rằng bao lì xì là chắc chắn có, nhưng thu hợp lý một chút là được. Dù sao chị ấy cũng là thầy của em.”
Tổ Hàng cười cười: “Hóa ra anh là hàng giá rẻ à?”
“Không phải.” Tôi vội vàng sửa cho đúng, “Anh so với Linh Tử còn lợi hại hơn.”
“Được rồi, anh sẽ đi. Sống tạm ở đây thêm mấy hôm, ngày mai anh sẽ nói chuyện với ba em, tuần tới chúng ta sẽ chuyển tới nhà mới bên kia. Mấy ngày nay anh sẽ nhờ Tiểu Mạc sửa sang giúp một chút. Em cũng thu dọn đồ, thứ Hai xin nghỉ, 9 giờ sáng chúng ta nhập hỏa.”
“Muốn nhập hỏa?” Tôi vừa rồi mời vừa nghĩ tới vấn đề dọn tới nhà mới, cho nên khi anh ấy đề nghị chuyện này thì tôi không có chút bất ngờ. Chỉ là nhập hỏa, đó chính là mời Táo thần, Môn thần. Nơi Tổ Hàng ở nếu có Táo thần Môn thần mới là kỳ lạ.
“Ừ, nhập hỏa, có điều chỉ là nghi thức thôi. Anh dùng thân thể Khúc Thiên tham gia. Nhưng không để bàn thờ Táo thần, cũng không dán Môn thần ở cửa.”
Tôi gật đầu, khẽ mỉm cười. Tuy rằng tôi không có một hôn lễ hoàn mỹ nhưng tôi cũng có thể có được một gia đình thuộc về chính mình.
Ngày hôm sau, tôi đi làm với tâm tình rất tốt. Vừa vào cửa đã bị Đàm Thiến nhìn ra, cô ấy kéo tôi tới trước bàn trang điểm, hỏi: “Có chuyện tốt gì à? Cứ tủm tỉm cười như vậy?”
Đàm Thiến là bạn thân nhất của tôi. Tôi nhìn xung quanh không có người khác mới nói nhỏ: “Mình với Khúc Thiên mua nhà rồi, thứ Hai dọn tới. Cậu với bạn trai tới chơi đi.”
“A? Mua?”
“Mua!”
“Bất động sản đứng tên của cậu?”“Ừ, đứng tên mình.”
“Khả Nhân, hai người… kết hôn?”
“Kết…” Tôi mới nói được một từ liền lập tức lắc đầu. Tôi và Tổ Hàng đã kết hôn, nhưng tôi cùng Khúc Thiên thì chưa. Chuyện này tôi vẫn tạm thời giữ bí mật.
Đàm Thiến thở dài một cái: “Biết sẽ vậy mà, hai người cũng sẽ ở chúng. Được, bọn mình sẽ tới. Có điều Khả Nhân à, cậu có thấy nên chú ý một chút. Hiện tại cậu với anh ấy cứ vậy ở chung, lại còn mua nhà cho cậu. Sau này có khi lại bị người ta nói cậu là tiểu tam.”
Tiểu tam? Tôi nghĩ tới Lệ Lệ, lắc đầu, không nói chuyện nữa.
Chuyện chị Lý được cô Tả nói với giám đốc. Tôi không biết cô Tả nói với giám đốc thế nào, khi tôi xin nghỉ làm thì giám đốc lại tính là tôi đi công tác.
Khúc Thiên lái xe tới đón tôi. Đây là lần đầu tiên người trong công ty nhìn thấy cảnh này. Suy đoán bàn tán gì đó chắc chắn sẽ có. Tôi còn chủ động dặn Đàm Thiến, mặc kệ công ty có hỏi gì thì cô ấy cứ bảo không rõ, đừng để lộ thân phận Khúc Thiên, rốt cuộc ba mẹ Khúc Thiên cũng là người có vai vế.
Xe dừng ở trước cửa nhà chị Lý. Loại hẻm nhỏ này cứ tùy tiện dùng xe. Bởi vì người nhà chị Lý biết hôm nay chúng tôi sẽ tới nên đã mở cửa sẵn nghênh đón chúng tôi. Vào cửa, Tổ Hàng liền nói: “Nơi này rất lệch.”
Ông nội liền nói: “Phải, bên kia là một công viên sau núi. Từ chỗ chúng tôi tới công viên kia, đi cửa sau rất gần.”
Tôi mới nhớ ra, ngõ nhỏ này vậy mà lại là ở cửa sau công viện X. Công viên kia quá lớn, ngoại trừ cửa chính, còn cả trạm dừng xe buýt để biết đó là bên ngoài công viên thì tôi thật sự không biết cái công viên này rốt cuộc rộng đến nơi nào.
Đi đến cầu thang kia, Tổ Hàng nhíu mày. Chồng chị Lý xuống lầu nhìn thấy Tổ Hàng, lập tức mời thuốc, cười chào hỏi.
Tổ Hàng không nhận thuốc, mà nói: “Quang sát. Đem đổi inox thành cái khác đi.”
Chồng chị Lý chưa thu lại điếu thuốc, kinh ngạc nói: “Tiên sinh, đây là nguyên nhân khiến vợ tôi nổi điên à? Ngài không cần đi gặp cô ấy sao?”
Tổ Hàng không trả lời mà đi thẳng lên lầu. Tôi đi theo anh ấy, nói nhỏ: “Hôm qua tới đây em cũng có chú ý tới, rất nhiều bóng, rất loạn, em còn hơi sợ.”
“Quang sát sẽ khiến tính tình người không tốt. Suy nhược thần kinh gì đó, sẽ rất nghiêm trọng. Hơn nữa nhà kiểu quá nhiều ánh sáng thế này sẽ khiến dương khí của người giảm.”
“Nhà có nhiều ánh mặt trời thế này sẽ không có quỷ chứ?”
“Sẽ không. Có lẽ là có vấn đề về phong thủy. Có người đã xảy ra chuyện lại luôn cảm thấy bị quỷ bám. Hoặc khi gặp chuyện gì đó là cảm thấy phong thủy không tốt. Thật ra có chuyện thì nguyên nhân có rất nhiều. Phong thủy, oan thân nghiệp nợ, số mệnh, phần mộ tổ tiên gì đó đều sẽ có ảnh hưởng.”
Tôi cũng cảm thấy không phải cứ có việc gì đều là do phong thủy.
Đi lên đến lầu bốn, chồng chị Lý lập tức nói: “Người đã bị trói lại, sợ cô ấy khiến người khác bị thượng.” Con trai chị Lý ngồi ở trên mặt đất cạnh cửa, ngó đấu nhìn mẹ, cũng không dám đi vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.