- Thế là công chúa và hoàng tử sống cùng nhau hạnh phúc đến cuối đời.
Tôi gấp sách lại, hôn lên trán con trai mình.
Jonathan đứng tựa cửa nhếch mép. Bàn tay nắm lấy tay tôi
- Vậy anh với em có coi như công chúa và hoàng tử không?
- Suỵt... con đang ngủ... em thấy anh đúng là một người bố tốt.
- Sao em lại nghĩ như vậy?
- Bởi vì anh đã chỉ con học, chỉ con cách đấu kiếm,...
Jonathan mỉm cười, ôm tôi thật chặt.
- Bởi vì đó là con của chúng ta...
.
.
.
- Harold! Harold! Dậy đi!_ Hắn gọi Harold
Cậu bé mơ màng mở mắt, thấy bóng dáng cao lớn của Jonathan trở nên sợ hãi nhưng vẫn cố gắng kiềm chế sự sợ hãi.
- Mẹ đâu rồi ạ?
- Mẹ đã ngủ rồi. Ta có chuyện muốn nói với con.
- Nói với con?_ Cậu bé ngơ ra
- Phải! Và mặc đồ vào! Chúng ta sẽ đến nơi này. Con có đủ dũng cảm không?
- Dạ có!
- Tốt! Thay đồ đi
Harold gật đầu nhanh chóng thay đồ. Sau một hồi bước ra khỏi phòng, thấy cha mình đứng chống gật ba toong làm cậu bé cảm thấy xa cách. Người đàn ông này là một người đáng sợ.
- Chúng ta đi chứ?_ Hắn nói
Hành lang của khách sạn này dài và im ắng. Cậu bé cảm thấy có bầu không khí ngột ngạt và thứ gì đó hắc ám.
Hắn dừng lại trước một cái cửa đã cửa nhưng được đóng bằng gỗ sồi nặng trịch nhưng được khắc bao nhiêu hoa văn đẹp đẽ. Và khi hắn mở cửa ra, một cảnh tượng kinh hoàng đập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-ke-sat-nhan-hang-loat/4604659/chuong-64.html