- Cô ấy không sao chứ?_ Bà Mel lo lắng hỏi khi thấy tôi ngồi thẫn thờ nhìn vào bầu trời rơi đầy tuyết
- Chả trách_ Layla liếc Jonathan - Cô ấy bị đả kích nhiều quá. Từng người thân của cô ấy đã qua đời
Hắn cũng lo lắng hơn hai người này, nhưng hắn không dám biểu hiện ra.
Tôi đượm buồn sờ chiếc bụng đang to dần của tôi, bây giờ, tôi nên sống sao?
Hắn chạm vào vai tôi trấn an, tôi cúi đầu xuống, dùng tay chạm lên bàn tay như thể bảo " Em không sao"
Cả hai chúng tôi ngắm nhìn tuyết rơi tạo nên một màu trắng buồn
.
.
.
Rumple cười một cách man rợ, cậu đã gần như hoàn thành xong nghĩa vụ trả thù của mình
Nhưng tim cậu cũng rất đau lòng khi thấy chị của mình buồn rười rượi
Cậu nổi điên gạt bỏ hết thứ tình cảm yếu đuối, bởi vì ai dám chị lại chối bỏ tình cảm của cậu
" Tyson, chị sẽ bảo vệ em" Rumple nhớ đến dáng vẻ người chị luôn dang tay che chở cậu khi bị mẹ đánh.
" Em yêu chị" Cậu thầm nghĩ " Chị nói là chị sẽ bảo vệ em mà! Tại sao chị lại bảo vệ cho tên giết người kia chứ!"
Ánh mắt của chị cậu làm cậu thêm đau khổ, cậu cũng đau khác gì quỷ dữ, bởi lẽ, cậu đã giết đi từng người thân của chị cậu
Cậu chỉ muốn chị mãi mãi là của cậu.
Rumple đánh vào vẻ mặt cậu yếu đuối trong gương, máu túa ra trên bàn tay cậu
Cậu nhớ đến lời người thầy " Ai ai cũng là quỷ, kể cả thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-ke-sat-nhan-hang-loat/4604658/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.