Nàng đứng dựa vào đầu xe hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt vẫn hướng về con người đang ấp úng kia. 
- Sao? Có đồng ý không? Tôi cũng không có thời gian rãnh để đứng đây chờ cô đâu. 
- Được thôi! Vậy cô nhớ là phải bỏ qua vụ cái quần. 
Tần Lam nhướng vai gật đầu rồi thong thả đi sang mở cửa hàng ghế phụ để ngồi, Cẩn Ngôn ỉu xìu thở dài. Bước lên cô ngồi xuống, khuôn cảnh này có lẽ còn chút gì đó quen thuộc với cô, dường như nàng cũng cảm thấy điều đó nên trong lòng nhẹ xuống chăm chú quan sát thái độ của cô. 
Chiếc xe chầm chậm di chuyển, bầu không khí ngột ngạt diễn ra khi cả hai người đều im lặng, nàng dựa tay vào cửa kính nhìn ra phía ngoài cửa sổ, cô lâu lâu đảo mắt qua chỗ nàng, chẳng mấy chốc đã đến chỗ ở của cô. Cô từ tốn mở cửa xe đi ra ngoài. Nàng cũng từ trong xe đi ra. 
- Ơ... Ơm... Tới nhà tôi rồi, đã thỏa thuận xong ý của cô rồi nha? Cô về đi. 
Nàng gật đầu rồi đi lên xe, Cẩn Ngôn thở phào ra, chỉ đơn giản đến để biết nhà thôi. Nghĩ là thế nhưng đâu đó cô vẫn thấy có sự thất vọng một chút. Nàng vồ máy xe chuẩn bị đi, Cẩn Ngôn đứng nép vào tường để nhường đường cho nàng. 
Nàng nhìn qua kính cửa xe quan sát cô một chút trước khi rời khỏi. 
Cốc cốc Cốc 
Hạ cửa kính xe xuống nàng hỏi: 
- Có chuyện gì? 
- Cô về đi, đã mười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-dung-di/2883573/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.