Chương trước
Chương sau
Vôi vã đến Talasky, Tô Thư Kỳ vừa gấp gáp vừa bực bội. Cô xui xẻo đi cùng chuyến bay với một tên buôn lậu ma túy nhưng bị cảnh sát phát hiện,truy
bắt. Báo hại chuyến bay của cô bị dời lại hơn 1 giờ đồng hồ.
Khi xuống sân bay cũng đã gần 1o giờ tối, báo hại cô bị lỡ hẹn với Ôn Thất, liền vội vã lái xe chạy môt mạch đến điểm hẹn. Tài xế đến đón cô bất hạnh bị vứt bỏ ở sân bay với đống hành lý khổng lồ cô đã 'thu gom' trong chuyến đi vừa rồi.Anh ta chỉ biết thầm khóc cho mảnh đời bạc bẻo, thượng tôn tình yêu này.
Đến nơi, Tô Thư Kỳ vội vàng chạy đến phòng bao quen thuộc, không hề để ý rằng Talasky hôm nay mang một vẻ khác thường - lạnh lẽo và vắng lặng đến dị thường.
Đẩy cửa vào, Tô Thư Kỳ vội giải thích với Ôn Thất.
"Ôn Thất. Xin lỗi, tôi bị trễ chuyến bay nên...nên...."
Câu nói của cô chỉ được nửa khoản là đứt đoạn. Bởi vì đập vào mắt cô hiện tại là một nơi 'nhuốm đầy máu'. Những anh em của cô nằm bất tĩnh trên nền đất, trên thân người đều loan lỗ những vết thương nặng, những đường dao rạch thấu tận xương, máu trên miệng vết thương vẫn còn chảy.
Tô Thư Kỳ ngồi xuống, đưa tay lên mũi của một số người đang nằm gần cô. Kết quả là ... họ đã chết, chết toàn bộ.
"ÁÁÁAA...AA...A...Là kẻ nào dám làm ra chuyện này. Lão nương nhất định băm thây ngươi ra cho chó ăn" - Tô Thư Kỳ gào thét trong giận dữ.
Bất chợt trong đầu cô hiện lên hình bóng của một người-là Ôn Thất. Ôn Thất của cô lẽ não cũng đã...Không!Không!Cô không cho phép điều đó xảy ra,không cho phép. Cô nhất định sẽ tìm được cậu ấy, nhất định sẽ tình được.
Theo quáng tính, Tô Thư Kỳ chạy dọc theo hành lang, phá cửa từng căn phòng rồi xông vào đển tìm kiếm nhưng tìm hết các phòng ở Talasky vẫn chưa tìm được. Tô Thư Kỳ liền chạy đến sảnh nhạc chính của quán.
Sảnh nhạc giờ đây hầu như chỉ còn là một mớ hổn độn, bàn ghế và các vật dụng hầu như đều bị đập phá tan nát. Cô đi khắp nơi, cúi lên cúi xuống nhìn rõ từng gương mặt của những người nằm trên đất.
Sau một hồi tìm kiếm, cô vẫn không thấy Ôn Thất. Lòng Tô Thư Kỳ vơi đi một chút lo lắng. Có lẽ Ôn Thất của cô đã kịp rời đi rồi cũng nên. Cậu ấy vốn rất giỏi, sẽ không có chuyện gì đâu.Cô liên tục tự trấn an mình như thế và cô hy vọng điều đó là hiện thực.
"Là nhị tỷ! Nhị tỷ phải không? Nhị tỷ! A Long ở đây. Nhị tỷ"
Thanh âm trầm thấp vang lên. Vì người nói đang bị thương nặng nên tiếng nói phát ra cũng không được lớn nhưng vừa đủ để Tô Thư Kỳ nghe thấy.
Cô nghe được tiếng nói phát ra dưới một đống bàn ghế đổ vỡ, cô vội vã dùng lực dời mớ hổn độn đó ra thì phát hiện A Long - một trong số những người thân cận bên Ôn Thất đang nằm trên đất. Trước ngực có một vết thương lớn do đạn bắn.
"A Long! A Long! Cậu không sao chứ!Mau trả lời tôi! A long"
Tô Thư Kỳ liên tục gọi A Long dậy. Mãi một lúc sau, A Long mới lim dim mở mắt, khó khăn nói với cô mấy chữ.
"Nhị tỷ! Ôn ca, Ôn ca...."
"Ôn Thất thế nào? Cậu ấy đang ở đâu?"
"Ôn ca...Ôn ca ...bị thương"
Nghe được Ôn Thất bị thương. Tô Thư Kỳ như từ núi cao rơi xuống vực thẳm.
"Cái gì? Cậu ấy bị thương? Vậy bây giờ cậu ấy đang ở đâu. Mau nói cho tôi biết đi A Long. Mau nói đi"
A Long cố dùng sức để nói được một câu hoàn chỉnh nhưng chỉ ậm ờ được mấy tiếng đã ngất lịm đi.
"A Long! A Long!"
Tô Thư Kỳ gọi mấy tiếng A Long cũng không tỉnh dậy nữa - cậu ấy đã chết.
Khóe mắt Tô Thư Kỳ ươn ướt,những giọt nước mắt đau xót từ đôi mắt diễm lệ rơi xuống đất. Cô khóc, khóc vì Ôn Thất. Trong lòng cô trỗi lên một cảm giác lo lắng đến tột độ. Cô sợ phải mất Ôn Thất, mất đi người yêu cô và cũng là người cô yêu.
Bên ngoài có hai bóng người đi vào. Một trong số họ đã tìm thấy cô.
"Đại tỷ! Tìm thấy Nhị tỷ rồi. Tỷ ấy ở đây!" - Thiên Ân thông báo cho Lưu Ngọc cũng đang tìm kiếm Tô Thư Kỳ.
Lưu Ngọc vội chạy đến chỗ Tô Thư Kỳ, cô đang ngồi khóc trên đất.
"Kỳ Kỳ! "
Thấy Lưu Ngọc, Tô Thư Kỳ mắt ngấn lệ hỏi về Ôn Thất.
"Lưu Ngọc! Mau nói cho tôi biết Ôn Thất anh ấy có sao không? Đang ở đâu? Mau đưa tôi đến đó?"
"Bình tĩnh! Tôi lập tức đưa cậu đến đó.Mau theo tôi"
Lưu Ngọc cùng Thiên Ân đưa Tô Thư Kỳ đến bệnh viện mà Ôn Thất đang được cấp cứu. Trên đường đi, họ cũng giải thích cho Tô Thư Kỳ hiểu phần nào chuyện xảy ra ngày hôm nay. Bọn người của lão Hắc không biết làm thế nào mà liên thủ được với một lão đại ở Ma Cao, vay mượn được sức người, sức của liền lập kế tấn công địa bàn của Ngọc Môn. Không chỉ Talasky mà ngay cả một số điểm làm ăn khác cũng bị tập kích khiến anh em phản ứng không kịp, thiệt mạng không ít. Ôn Thất vì muốn giết được tên cầm đầu liền đấu tay đôi với hắn nhưng tên đó lại chơi bẩn, dùng súng ngắn để tấn công Ôn Thất...
Tô Thư Kỳ càng nghe càng đứt từng đoạn ruột. Tên khốn đó dám làm bị thương người yêu của cô , cô nhất định phải giết hắn.
Tô Thư Kỳ hối Lưu Ngọc chạy thật nhanh. Ngay lúc này, cô muốn được gặp Ôn Thất, muốn chắc chắn rằng anh vẫn bình an.
----------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.