Vôi vã đến Talasky, Tô Thư Kỳ vừa gấp gáp vừa bực bội. Cô xui xẻo đi cùng chuyến bay với một tên buôn lậu ma túy nhưng bị cảnh sát phát hiện,truy
bắt. Báo hại chuyến bay của cô bị dời lại hơn 1 giờ đồng hồ.
Khi xuống sân bay cũng đã gần 1o giờ tối, báo hại cô bị lỡ hẹn với Ôn Thất, liền vội vã lái xe chạy môt mạch đến điểm hẹn. Tài xế đến đón cô bất hạnh bị vứt bỏ ở sân bay với đống hành lý khổng lồ cô đã 'thu gom' trong chuyến đi vừa rồi.Anh ta chỉ biết thầm khóc cho mảnh đời bạc bẻo, thượng tôn tình yêu này.
Đến nơi, Tô Thư Kỳ vội vàng chạy đến phòng bao quen thuộc, không hề để ý rằng Talasky hôm nay mang một vẻ khác thường - lạnh lẽo và vắng lặng đến dị thường.
Đẩy cửa vào, Tô Thư Kỳ vội giải thích với Ôn Thất.
"Ôn Thất. Xin lỗi, tôi bị trễ chuyến bay nên...nên...."
Câu nói của cô chỉ được nửa khoản là đứt đoạn. Bởi vì đập vào mắt cô hiện tại là một nơi 'nhuốm đầy máu'. Những anh em của cô nằm bất tĩnh trên nền đất, trên thân người đều loan lỗ những vết thương nặng, những đường dao rạch thấu tận xương, máu trên miệng vết thương vẫn còn chảy.
Tô Thư Kỳ ngồi xuống, đưa tay lên mũi của một số người đang nằm gần cô. Kết quả là ... họ đã chết, chết toàn bộ.
"ÁÁÁAA...AA...A...Là kẻ nào dám làm ra chuyện này. Lão nương nhất định băm thây ngươi ra cho chó ăn" - Tô Thư Kỳ gào thét trong giận dữ.
Bất chợt trong đầu cô hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoc-vo-luu-manh/1246495/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.