Sau khi công tác chuẩn bị đầy công phu hoàn tất, Ôn Thất vui vẻ cầm điện thoại soạn một tin nhắn rồi gửi cho Tô Thư Kỳ. “Tâm trang không tốt, muốn cùng em uống rượu. 8h tối nay tại bar Talasky. Không gặp không về!” Tin nhắn đã đề trạng thái ‘gửi thành công’. Ôn Thất khẽ cong khóe môi, nở một nụ cười xảo quyệt,Tô Thư Kỳ sắp là của cậu rồi, chỉ một lát nửa thôi. Lưu Ngọc và Thiên Ân đang từ phía sau đọc lỏm tin nhắn của cậu. Lưu Ngọc tỏ ra rất bình thường , còn cười rất vui vẻ nhưng Thiên Ân thì không như thế. Thiên Ân như một hòn đá mới vớt dưới hồ lên nên đầu óc vô cùng sạch sẽ, không biết bất cứ điều gì nên lấy làm thắc mắc. “Không phải địa điểm cầu hôn là ở nhà hàng này sau? Mọi thứ cũng đã chuẩn bị hết rồi, sau lại hẹn Thư Kỳ đến quán bar Talasky chứ? Có lộn không vậy?” Ngay lập tức, Thiên Ân nhận được hai cái liếc từ phía Lưu Ngọc và Ôn Thất. “Không biết thì đừng phát biểu linh tinh” – Lưu Ngọc và Ôn Thất đồng thanh nói. Thiên Ân chẳng hiểu được gì bèn tiếp tục phát biểu. “Cái gì mà không biết? Mà biết cái gì chứ? Mấy người có nói cho tôi biết cái gì đâu?” “Ai bảo đến muộn làm gì?” – Lại là một câu nói đồng thanh. “Uê, vậy là 2 người có kế hoạch gì mà không cho tôi biết sao? “ Lần này thì Thiên Ân nhận được một quả bơ lớn từ phía Lưu Ngọc và Ôn Thất. Hai người họ tập trung vào chiếc điên thoại, chờ tin nhắn phản hồi của Tô Thư Kỳ,cô ấy đã đồng ý, còn nói sẽ đến đúng giờ. Xem ra bước đầu đã thành công thuận lợi, Ôn Thất và Lưu Ngọc cực kỳ vui vẻ, không thèm để ý đến kẻ đang ‘điên cuồng’ đặt câu hỏi là Thiên Ân. “Này này, đừng có lơ tôi như thế chứ! Mau nói cho tôi biết với nào!” Thiên Ân tỏ vẻ hiếu kỳ, chạy loăn xoăn bên Lưu Ngọc. “Ngọc tỷ. Rốt cuộc tỷ và a Thất có kế hoạch gì vậy? Mau kể đệ nghe với” “Không nói cho tên nhiều chuyện cậu biết” – Lưu Ngọc lạnh lung “Gì chứ. Đệ nhiều chuyện lúc nào. Đệ lấy danh dự đàn ông ra thề. Nếu đệ dám tiết lộ nửa lời thì … đời này đệ sẽ không kiếm được bạn gái” Lưu Ngọc nghe thế thì không thể không bật cười. “Đồ háo sắc nhà cậu được thế thì quá hời rồi còn gì, không có cô gái nào quản cậu tha hồ mà trêu hoa ghẹo nguyệt, sao cậu thề khôn thế! Tôi không nói cho cậu biết” Thiên Ân xụ mặt, biết Ngọc tỷ đang cố ý true ghẹo mình liền chuyển hướng sang Ôn Thất. “A Thất, tôi tò mò sắp chết rồi.Nể tình tôi đã giúp các người chạy đôn chạy đáo chuẩn bị suốt từ chiều giờ, cậu mau nói cho tôi biết đi. A Thất à….” Thiên Ân biểu hiện một vẻ mặc đáng thương, đồng thời làm nũng với Ôn Thất khiến cậu và Lưu Ngọc không thể nhịn được cười. “Được rồi, được rồi. Cậu mau bỏ cái điệu bộ đó đi Ân đi Ân. Tôi nói cho cậu biết là được chứ gì!” Ôn Thất sợ nếu còn im lặng nữa thì các tên biến thái này sẽ còn đem cả ‘nam nhân kế’ ra để vận dụng với cậu. Thiệt hết nói nổi mà.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]