Tần Tô nghi ngờ nhìn anh mãi, nheo mày nói, “ Lo lắng cho em sao?”
Tư Đồ Thận nghiêng đầu, đúng lúc gặp phải ánh mắt mang theo ý cười của cô, dường như có một bàn tay nhỏ bé, gãi vào đúng chỗ mà anh sợ ngứa nhất.
“ Ha.” Anh phụt cười, dường như cười vì cô không biết tự lượng sức.
“ Cô đã đến rồi, thì tôi về công ty trước đây.”
“ Vâng.”Tần Tô rất thất vọng, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không đổi.
Tư Đồ Thận cũng không nói gì nhièu, quay người đi ra phía cửa công trường, chưa đến bao lâu anh đã đến bên xe, mở cửa ngồi vào trong.
Khi khởi động xe, ngước mắt ngẩng đầu, qua tấm kính chắn gió thủy tinh nhìn cảnh tượng công trường phía trước.
Người phụ nữ đã bắt tay vào công việc, trên tay cầm bản vẽ cuộn tròn, đi đến chỗ nào cũng đều dừng lại dặn dò vài câu. So với bước chân vững vàng nhanh nhẹn lúc bình thường, động tác hôm nay tương đối chậm chạp.
Ánh mắt lướt từ trên khuôn mặt đó xuống, dừng ở lòng bàn tay phải của cô.
Khi vừa rời đi, có khoảnh khắc, câu nói muốn nhắc cô “ chú ý sức khỏe, để ý khéo bị thương” suýt chút nữa buột miệng mà bật ra, thật sự chỉ thiếu một chút.
Thở phào một hơi nhẹ nhõm, Tư Đồ Thận lại lần nữa cảm thấy rất vui.
Tại vì quan tâm như thế, quả thật không phù hợp giữa bọn họ, hoặc chính xác mà nói, không hợp với anh và cô.
Những gì anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoan-ngoan-nghe-loi/1968515/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.