Nhìn sắc đau đớn ánh lên trong đáy mắt cô, Lộ Tích Quân nhất thời cũng thấy ưu sầu.
Tiểu Quân, mình kết hôn rồi! sau này mình là người có gia đình rồi, đừng có gato đấy nhé!
Lộ Tích Quân nhớ rõ ràng những lời cô nói sau khi cô và Tư Đồ Thận lấy giấy đăng ký kết hôn, khi đó giọng nói của cô đầy hy vọng, thỏa thuê mãn nguyện, giống như ngày mai đẹp như cô mong đợi vậy....
“ Tô Tô, cậu hối hận phải không? Kết hôn với Tư Đồ Thận.” Lộ Tích Quân không kiềm được hỏi.
Tần Tô nghe xong, mãi không lên tiếng.
Một lúc sau, cô mới ngoảnh đầu nhìn sang bạn thân, giọng nói dịu dàng nhưng bất lực, “ Mình không biết. Mỗi người có lẽ sẽ có rất nhiều việc hối hận, nhưng trên thế giới này lại không có thuốc chữa hối hận. Huống hồ.....tiểu Quân, sau khi yêu một người, việc còn lại vốn dĩ chính là không nén nổi tình cảm, hối hận cũng được không hối hận cũng được, mình chỉ có thể gánh vác.”
Bầu không khí trong xe dường như cũng bị hai người cảm hóa, bao phủ một tầng bi thương.
Trường đua ngựa ngày mây mù, sân bãi vắng vẻ.
Tần Tô trong chuồng ngựa chọn đi chọn lại, dưới sự giúp đỡ của sư phụ Thuần Mã, chọn được một con ngựa nhìn có vẻ tương đối ngoan dịu.
Đón lấy dây thừng và yên ngựa, cô dắt ngựa đi bên trong sân bãi, khi nhìn thấy người đàn ông ở phía trước không xa cũng dắt ngựa đến, bước chân lập tức chậm lại.
Đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ngoan-ngoan-nghe-loi/1968513/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.