Bà Lý nghe chính miệng Chung Dương xin cưới Kiều Chi thực sự trong lòng không giấu được niềm vui, cơ mà bà Lý vẫn còn giận chuyện anh nhất quyết cãi bố mẹ không chịu nghe lời, bà ngồi bên cạnh Kiều Chi, dáng vẻ đoan trang nghiêm nghị liếc mắt nhìn thẳng Chung Dương hờn dỗi quở trách. 
– Ôi! Chẳng phải trước đây có người kiên quyết không muốn cưới hử, sao đột nhiên giờ lại thay đổi ý định rồi? Phải không ông nhờ? 
Ông Lý dĩ nhiên đứng về phía bà nhà, gật đầu lia lịa mà tác đồng: – Ừ, phải, không biết là ai thế nhờ? Đột nhiên thay đổi cái không quen. 
Chung Dương im thin thít biết rõ bố mẹ đang cố tình bắt lỗi mình. Mà cũng đúng, trước đó là anh sai, bởi vì ngay cả chính anh cũng không lường trước được rằng bản thân sẽ có cảm tình với một cô bé kém anh 12 tuổi, anh cứ nghĩ rằng cô gái nào cũng như cô gái nào bước chân vô nhà họ Lý tất thảy đều vì đồng tiền, nhưng ở Kiều Chi thì khác, anh thích cảm giác ở cùng cô, thích cảm giác non nớt đáng yêu của cô, nói chung anh thích mọi thứ Kiều Chi đem lại, nhẹ nhõm thư thái. 
Xưa nay Chung Dương chưa có bất kỳ cảm giác như vậy với cô gái nào khác, chính vì vậy khi đã xác định được tình cảm anh sẽ nắm bắt không bao giờ buông tay, anh tin Kiều Chi đúng như lời bố mẹ nói, là người thích hợp làm dâu nhà họ Lý nhất. 
Mãi một lúc sau Chung Dương mới lên tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-gia-vo-tre-2/2573167/chuong-16.html