– Ơ, ông bà đi rình ạ? Con cũng muốn đi theo.
– Được, thế thì mau theo sau bà, đi khẽ thôi ngộ nhỡ hai đứa trẻ phát hiện.
Mận hí ha hí hửng gật đầu đôi chân nhẹ nhàng rón rén chầm chậm theo sau ông bà Lý đi lên phòng ngủ cậu mợ, vừa lên đến nơi cả ba hệt như trẻ con ra hiệu nhỏ tiếng. Ngay sau đó là hai trên một dưới áp sát lỗ tai vào cánh cửa nghe lén, ngóng mãi chả thấy động tĩnh gì ông Lý thở dài than.
– Xem ra cánh cửa nhà mình cách âm tốt thật, bà à, tôi chả nghe thấy tụi nhỏ làm cái chi hết, bà thế nào có nghe không?
– Tôi cũng thế.
Mận ở bên dưới ngẩng đầu lên nhìn nhi nhí giọng nói thêm: – Con cũng không nghe thấy gì ạ!
Vẻ mặt ông Lý không phục, ông nhanh chóng thu lại dáng vẻ lén lút, duỗi tay định mở cửa, bà Lý trợn tròn hai mắt vội vàng ngăn cản bà nhìn chồng chằm chặp thấp giọng hỏi.
– Ông định làm cái gì thế hử?
– Thì tôi đang định mở cửa phòng con chứ làm gì?
Bà Lý nhăn mặt ngao ngán quở trách: – Cái ông này, mình đã lén lên rình rồi còn muốn mở cửa phòng của tụi trẻ, có ai như ông không?
Ông Lý chậc lưỡi nhắc nhở: – Bà cũng biết hơn 30 năm con trai mình có gần phụ nữ đâu, hôm nay mới tập tành hôn vợ, tôi vào đặng con không biết thì chỉ, kẻo vụng về Chi Chi chê cười.
Bà Lý vỗ trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-gia-vo-tre-2/2573148/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.