“Mẹ, mẹ quá đáng thật rồi đó!” – Thẩm Yến Nam lớn tiếng với mẹ – “Lạc Ninh là Lạc Ninh, mẹ cô ấy là mẹ cô ấy. Sao mẹ cứ lấy chuyện đời trước để áp đặt lên bọn con?”
“Con đã nói với mẹ bao nhiêu lần rồi, đừng nhắc đến chuyện quá khứ nữa. Tại sao mẹ cứ phải làm vậy? Mục đích của mẹ là gì? Trong chuyện này, mẹ không thấy Lạc Ninh mới là người bị tổn thương à?”
“Đủ rồi, bác sĩ Thẩm.” – Lạc Ninh lạnh lùng cắt lời, gương mặt điềm tĩnh khiến người khác khó đoán được tâm trạng cô lúc này.
Cô ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
“Đây là khoa cấp cứu, không phải nhà các người. Nếu muốn cãi nhau, mời về nhà mà cãi. Đừng làm ảnh hưởng đến các y bác sĩ và bệnh nhân ở đây.”
“Hừ! Nếu không phải cô quyến rũ con trai tôi, tôi có cần đến tận đây không?” – Viên Lệ Môi tức giận đáp.
Lạc Ninh nhướng mày, quay sang Thẩm Yến Nam:
“Bác sĩ Thẩm, tôi không hiểu vì sao dì Viên lại có hiểu lầm như vậy. Vậy thì nhân lúc mọi người đều có mặt ở đây, chúng ta nói rõ ràng đi.”
Cô nghiêng đầu nhìn Viên Lệ Môi:
“Dì Viên, hôm nay để mọi người làm chứng cho tôi. Tôi, Lạc Ninh, xin thề trước trời đất, từ nhỏ đến lớn, tôi chưa từng có tình cảm với Thẩm Yến Nam.”
“Trong mắt tôi, anh ta chỉ là con trai bạn của ba tôi. Ba tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/5080131/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.