Lục Tân Quân:
“Ông biết nên nói thế nào rồi. Cháu mau chóng xử lý vụ hai anh em Cao Đại Hải, báo thù cho ba cháu và ba của Lạc Ninh. Sau đó đưa Lạc Ninh về nhà, ông với bà cháu đang chờ hai đứa.”
“Vâng, ông nội. Sẽ nhanh thôi. Cháu nhất định sẽ cho ông và nhà họ Lạc một lời giải thích.” – Lục Thừa Uyên khẳng định.
Vừa cúp máy, Lạc Ninh và Diệp Tử đã đi tới.
Sau khi chào tạm biệt Diệp Tử, Lạc Ninh ngồi vào xe của Lục Thừa Uyên.
Vừa thắt dây an toàn, cô vừa hỏi:
“Ăn ở ngoài hay về nhà nấu?”
Lục Thừa Uyên nhìn đồng hồ rồi đáp:
“Em đói chưa? Nếu chưa đói, mình về nhà anh nấu cho. Vẫn còn sớm mà.”
Lạc Ninh:
“Ừ.” – Lục Thừa Uyên khởi động xe.
Lạc Ninh cúi đầu suy nghĩ một lúc, rồi chủ động giải thích:
“Ba em với viện trưởng của bệnh viện là bạn học thời đại học y, sau này cùng vào bệnh viện thành phố làm việc, đều là bác sĩ khoa cấp cứu nên quan hệ khá thân thiết.”
“Khi em còn nhỏ, lúc ba em nghỉ phép, thỉnh thoảng sẽ đưa em theo cùng đi dã ngoại với viện trưởng Thẩm và con trai ông ấy…”
Nói đến đây, Lạc Ninh dừng lại, hít một hơi sâu rồi nói tiếp:
“Em biết Thẩm Yến Nam từ nhỏ đã thích em, nhưng em luôn xem anh ta như anh trai, cũng đã từ chối rõ ràng. Còn dì Viên, mẹ anh ta, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/5080132/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.