Lạc Ninh nhìn tách trà an thần còn bốc khói, uể oải nói: “Em đi tắm trước, lát nữa uống sau.”
Lục Thừa Uyên đáp: “Được, vậy anh đậy nắp lại trước.”
Nhìn thấy Lục Thừa Uyên lấy nắp đậy cẩn thận lên tách trà, trong lòng Lạc Ninh thầm nghĩ: Xem anh có thể kiên trì được bao lâu.
Cô cảm thấy, thêm một thời gian nữa thôi, Lục Thừa Uyên chắc chắn sẽ thấy mệt mỏi với việc chăm sóc cô thế này.
Đến lúc đó, anh chắc chắn sẽ viện cớ bận công việc để về nhà trễ.
Hoặc là trực tiếp không về.
Cũng có thể sẽ nhận nhiệm vụ mới, tiếp tục làm cảnh sát ngầm.
Dù kết quả là gì, Lạc Ninh cũng tin rằng cuộc hôn nhân này của hai người sẽ không thể duy trì lâu dài.
Hôm sau, cô mang những suy nghĩ này tâm sự với bạn thân.
Tưởng rằng Diệp Tử sẽ đồng tình, không ngờ lại bị phản bác:
“Cậu đúng là kiểu người phụ nữ tồi tệ! Lão Lục vì cậu mà làm biết bao việc, cậu không biết ơn thì thôi, còn tự bịa đặt nói xấu người ta. Nếu lão Lục biết được, chắc buồn lắm đó!”
Lạc Ninh nhìn chằm chằm vào bạn thân, ánh mắt sắc bén: “Nếu mình nhớ không nhầm thì trước đây cậu là người khuyên mình ly hôn đấy thôi, còn giới thiệu anh họ của cậu làm phương án dự phòng nữa. Giờ quay ngoắt 180 độ là sao?”
Diệp Tử: “Thì lúc đó mình tưởng chồng cậu là tra nam mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/5080130/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.