“Khúc hay! Hóa ra nó là thế này!”
Khương Diễm Ni đột nhiên cảm thấy những gì mình thổi trước đó toàn là thứ vô vị! Lâm Tam Nương trả lại cây sáo cho Khương Diễm Ni, “Vậy ngươi nhớ được chưa?”
“Nhớ kỹ rồi, Lâm lão sư người thật sự quá lợi hại!” Khương Diễm Ni lại một lần nữa cảm thán.
Nàng ta may mắn vì đã đưa ra một lựa chọn đúng đắn.
Tiếp theo chính là luyện, liều mạng luyện.
Lâm Tam Nương cáo biệt Khương Diễm Ni, dẫn theo bọn trẻ rời khỏi Khương phủ.
Lâm Nhị Cẩu mãi đến tận khuya mới trở về Lâm gia.
Sáng sớm ngày thứ hai lại đi đến nhà Trương Bảo Nghi, Trần Hoa hỏi y đi làm gì, y chỉ nói đi giúp đỡ Trương Bảo Nghi, rồi đi luôn.
Trần Hoa muốn ngăn cũng không ngăn được.
Con lớn không nghe lời mẹ.
Lâm Tam Nương dậy sau, lái xe bò đi đến trang viên một chuyến.
Kiểm tra tình hình sinh trưởng của Lô Tuấn, phát hiện Lô Tuấn sinh trưởng không tệ, đang chuẩn bị rời đi, Lâm Lê dẫn theo một đám tráng đinh đến để tưới nước cho Lô Tuấn.
Nói ra cũng thần kỳ, những tráng đinh này mỗi ngày đều phải gánh vài gánh nước, leo lên leo xuống để tưới nước, ngược lại không than khổ một tiếng nào.
Chỉ là Lâm Lê đột nhiên hỏi, “Tam Nương, ngươi xem, có thể kết toán tiền công cho chúng ta không.”
Lâm Tam Nương lúc này mới chợt nhớ ra, tiền công của họ vẫn chưa được trả.
Lâm Lê quả thực rất nhẫn nhịn, qua nhiều ngày như vậy mới dám nhắc tới.
“Thế này đi, sau này tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-can-ba-ep-sinh-con-cho-de-de-han-ta-mang-con-ve-ngoai-phat-tai/5003949/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.