“Khụ, Lý A Ngũ giữa phố nh.ụ.c m.ạ và đ.á.n.h đập mẹ ruột, vi phạm hiếu đạo, người đâu, đ.á.n.h hai mươi đại bản, để răn đe kẻ khác!”
Lâm Tam Nương không nhịn được hoan hô thành tiếng, “Đại nhân anh minh quá!”
“Đại nhân! Đại nhân! Ta, ta bị oan mà, á!” Lý A Ngũ bị Tứ Hổ kéo đi đ.á.n.h ván, từng nhát từng nhát đ.á.n.h đến mức hắn kêu la t.h.ả.m thiết.
12.[Quần chúng vây xem nhao nhao chỉ trích Lý A Ngũ này, trong thời đại hiếu đạo là trên hết này, loại người này nhất định là phải bị người đời khinh bỉ.
Khương Vị Minh sau đó nhìn nàng, “Vết thương đã đỡ hơn chưa?”
Kỳ thực hắn muốn nói, đã bị thương thì nên ở nhà nghỉ ngơi thêm vài ngày.
“Vâng, đa tạ đại nhân quan tâm, ta đã khỏe hơn nhiều rồi.”
“Ta nghe nói, hạt giống Lô Tuấn đã được gieo xuống đất rồi.”
Lâm Tam Nương ngồi lên xe bò, vỗ vỗ mấy đứa trẻ còn đang căng thẳng, ra hiệu cho chúng không sao rồi.
Đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng. “Sao ngài lại biết hạt giống Lô Tuấn đã gieo xuống rồi?”
Nàng đã bắt những người đó ký hiệp nghị rồi, sao hắn vẫn có thể biết được chuyện này? Khương Vị Minh hơi nhướng mày, “Đây là khu vực thuộc quyền quản hạt của ta, ta biết chuyện này thì có gì kỳ lạ chứ.”
Lâm Tam Nương thầm nghĩ ta tin ngươi là quỷ.
“Ha ha, đại nhân, ngài chuẩn bị đi đâu? Ta vừa hay đang muốn đến nhà ngài tìm Khương Diễm Ni, có muốn đi cùng không?” Lâm Tam Nương khách khí hỏi.
Khương Vị Minh cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-can-ba-ep-sinh-con-cho-de-de-han-ta-mang-con-ve-ngoai-phat-tai/5003948/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.