Edit: Cánh Cụt
45.
Tiến vào quá sâu, sâu đến nơi tiếp xúc không còn một chút khe hở.
Động tác gãy chân công vừa mạnh lại vừa nhanh, đỉnh đến nhân thê thụ không phát ra được âm thanh nào, chỉ có thể mềm oặt mà gối lên bả vai gãy chân công, đong đưa theo tiết tấu của anh.
Một hồi hoan ái kéo dài từ hoàng hôn đến lúc màn đêm buông xuống.
Gãy chân công dùng hành động thực tế của mình, cho thấy phẩm chất ưu tú của cái thân tàn nhưng lại mạnh mẽ này.
Cùng lúc đó, vịt da giòn đã nguội trên bàn ăn cũng không phát tiếng động kháng nghị.
46.
Buổi tối vận động quá độ khiến nhân thê thụ mới vừa nằm xuống liền ngủ luôn.
Mà gãy chân công vuốt ve nhẫn trên tay nhân thê thụ, chậm chạp không thể đi vào giấc ngủ.
Bởi vì vừa nhắm mắt, sẽ nhớ tới hình ảnh nhân thê thụ khóc lóc mong anh đừng đi, trong lòng nổi lên từng cơn đau xót.
Gãy chân công vẫn luôn cho rằng tình yêu của mình với nhân thê thụ đã trọn đủ rõ ràng.
Bây giờ nhìn lại, nhất định là mình còn chưa đủ tốt, mới có thể khiến bảo bảo không có cảm giác an toàn như thế.
Gãy chân công tự nhận tội mà nghĩ.
47.
Ngày hôm sau sau nhân thê thụ ra khỏi nhà đi làm, gãy chân công đăng một tấm hình trong vòng bạn bè.
Là hai tay đang nắm chặt lấy nhau, trên mỗi ngón áp út đều đeo một chiếc nhẫn.
Bức ảnh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-anh-gay-chan-roi/3281815/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.