Edit: Cánh Cụt
34.
Nhân thê thụ chui vào chăn, bị gãy chân công ôm chặt lấy.
Gãy chân công hỏi tại sao cùng bác sĩ đi ra ngoài ăn cơm.
Nhân thê thụ nói lâu rồi không gặp, muốn ôn chuyện.
Gãy chân công chua xót: “Lần sau mang anh đi cùng.”
“Nhưng anh không tiện ra ngoài mà.”
“Vậy thì mở video, để anh nhìn bọn em ăn.”
Nhân thê thụ: “Được thôi.”
35.
Nhưng gãy chân công vẫn thấy không được.
Bác sĩ kia vừa nhìn là biết lòng mang ý đồ xấu, muốn đào góc tường nhà người ta.
Gãy chân công tự nói với mình không thể ngồi chờ chết, phải nhanh chóng hành động.
Anh nhờ mẹ Đoạn mua mẻ thịt cùng rau dưa mang đến đây, đêm nay muốn trổ tài làm một bàn thức ăn ngon.
Mẹ Đoạn không tin, làm xong đồ ăn liền cho vào một cái hộp, trên đường còn mua vịt nướng da giòn.
36.
Gãy chân công sắp xếp ổn thỏa, chờ nhân thê thụ tan tầm.
Lúc mẹ Đoạn mang đồ ăn đến bát đĩa đã bày xong, trên bàn còn đốt hai cây nến để tạo bầu không khí.
Lúc này điện thoại gãy chân công vang lên, bên trên hiển thị dòng chữ “Tiểu Bạch”.
Gãy chân công nhận điện thoại.
“Lão Đoạn cậu đã xuất viện à?”
“Ừ, khôi phục rất nhanh, đã về nhà nghỉ ngơi rồi.”
“Có ra khỏi nhà được không?”
“Giờ thì chưa được.”
“Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ phải lùi lại sao?”
“Ngày hôm nay tôi sẽ nói với em ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-anh-gay-chan-roi/3281814/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.