“Nhóc, mẹ chỉ hỏi conmột câu,” Văn mẹ tạm dừng một chút, đợi đến khi Văn Mân ngẩng đầu nhìnbà mới tiếp tục nói: “Con ở đây một mình sợ hãi, lo lắng như vậy, nhữngđiều con sợ hãi sẽ không xảy ra sao? Con lo lắng đứa bé xảy ra chuyệnngoài ý muốn, nhưng bây giờ có thể chứng tỏ đứa bé đang được an toànrồi. Con sợ hãi Tiếu Đồng sẽ ly hôn với con, cảm xúc của con thất thường như vậy nhưng thằng bé vẫn luôn bên cạnh con không phải sao?”
“Con…” Văn Mân á khẩu không biết trả lời thế nào. Cô đương nhiên biết rõ đápán là gì, nhưng mà bây giờ cô đang sa vào những suy nghĩ không có lốithoát, nếu chỉ dựa vào một mình cô sẽ không thể thoát nổi. Cô biếtchuyện cũ đã qua, chuyện xảy ra ở kiếp trước không nhất định sẽ xảy ra ở kiếp này. Nhưng mà cô lại rất sợ hãi, bởi vì quá quan tâm, cho nên mớisợ hãi mất đi.
“Nhóc, không phải mẹ đang dọa con, nếu convẫn tiếp tục như bây giờ, đứa bé sẽ không khỏe mạnh được, Tiếu Đồng cũng sẽ bởi vì không hiểu nổi suy nghĩ của con mà dần dần kéo dãn khoảngcách giữa hai người.”
“Mẹ ~.” Bởi vì nghe được mấy lời chói tai, giọng nói của Văn Mân bất giác cũng cao hơn.
“Con đừng nghĩ mấy lời này thật khó nghe, nếu con còn không mau chóng thảlỏng những gánh nặng chẳng ra làm sao ở trong lòng mình, những chuyệnnày sớm muộn cũng sẽ phát sinh mà thôi.”
“Tiếu Đồng sẽ không phản bội con, con chắc chắn…”
“Vậy vì sao con còn lo lắng thằng bé bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527567/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.