"Có liên quan gì đến ta đâu." Nội tâm Hà Tịch đau xót, nhưng trên mặt vẫn là vẻ bất động thanh sắc. Dù sao thì nàng cũng chỉ là một phế hậu. 
"Đúng là không liên quan đến ngươi." Thác Bạt Mẫn nhìn nàng, trong mắt bỗng nhiên hiện lên thần sắc phức tạp."Không biết ngươi có còn nhớ, trong cung từng có một tú nữ được phong làm Tề phi?" 
Tề phi? 
Hà Tịch cau mày suy tư, hình như mấy năm trước quả thật có một vị Tề phi. Nàng ta ám hại nàng không thành, lại bị Nguyên Lương phát hiện, nên được ban chết rồi. 
"Xem ra là ngươi nhớ ra rồi." Thác Bạt Mẫn lạnh lùng nhìn nàng, lấy từ trong ngực ra một bình sứ trắng. "Có lẽ ngươi không biết, nàng là tỷ tỷ của ta. Ta bị mất phụ mẫu từ nhỏ, chỉ có tỷ tỷ là đối tốt với ta..." 
Nàng trầm ngâm nhớ về quá khứ, sau đó thì hung tợn nhìn Hà Tịch."Thế nhưng mà ngươi... Là ngươi đã hại chết tỷ tỷ ta!" 
"Ta không có, là nàng tự làm tự chịu! Giở thủ đoạn hại ta không thành, dĩ nhiên sẽ rơi vào kết cục như vậy." Hà Tịch nhíu mày nhìn bộ dáng điên cuồng của Thác Bạt Mẫn. 
"Ngươi sai rồi! Trong thâm cung này, có ai là tay chân thực sự sạch sẽ chứ?" Trong mắt Thác Bạt Mẫn lóe lên tia điên cuồng, bỗng nhiên nàng giơ cái bình sứ trong tay lên."Cái này là độc mà năm đó tỷ tỷ ta dành cho ngươi, việc mà tỷ tỷ chưa làm được, bây giờ sẽ do ta tiếp tục!" 
Thác Bạt Mẫn đi tới, cởi quần áo Hà Tịch ra, thấy những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-tham-cung/254367/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.