Thác Bạt Mẫn vốn định tiếp tục công kích nàng, không nghĩ tới Hà Tịch căn bản không có phản ứng gì, không khỏi có chút thẹn quá hoá giận. Tay vung lên, phẫn nộ quát: "Người đâu, ép nàng ta quỳ xuống cho bổn cung!" 
Ma ma tay chân tráng kiện lập tức xông tới, nắm lấy tóc Hà Tịch, ép nàng quỳ gối trước mặt Thác Bạt Mẫn. Thác Bạt Mẫn nghiêng mắt nhìn bộ dạng nửa sống nửa chết của nàng, ngữ khí trào phúng nói: "Tỷ tỷ, ngươi phạm phải chuyện tày trời như vậy mà còn có mặt mũi sống tiếp sao? Nếu ta là ngươi, nhất định sẽ tìm một chỗ không người để tự tử!" 
"Ta làm cái gì, không làm cái gì, ta nghĩ ngươi còn biết tường tận hơn so với ta chứ?" Hà Tịch trừng mắt nhìn Thác Bạt Mẫn, cười khẩy. 
Lời còn chưa dứt, trên mặt đã lập tức xuất hiện một cái bạt tai. 
"Lớn mật! Ngươi chỉ là phế hậu, dám can đảm nói chuyện như vậy với Mẫn Phi?" Các cung nữ thay phiên nhau tát lên mặt nàng, vừa tát vừa hung dữ mắng chửi. 
Thác Bạt Mẫn tùy ý phất phất tay, tâm tình khá tốt. Mười ngón tay thon dài, móng tay được cắt tỉa sức nhọn, giống như những lưỡi dao nhỏ. Nàng cười đến âm hiểm: "Ta vừa mới tỉ mỉ cắt tỉa lại móng tay, không biết vuốt vài cái trên gương mặt mềm mại của tỷ thì nó sẽ biến thành cái dạng gì?" 
"Chi bằng ngươi thử xem, nếu ta không chết, ngày khác nhất định sẽ hoàn trả lại toàn bộ cho ngươi!" 
Hà Tịch không chút nào yếu thế nói. Đối với nữ nhân này, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-tham-cung/254366/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.