🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Bà là bà cố của cháu." Bà cụ nói.



***



Khác với thành phố Mây, thị trấn Rừng Đông trông giống một ngôi làng hơn.



Trạm gác xây trên cây, nhà cửa sụp xệ, đuốc cắm vào thân cây, đường thì trải sỏi.



Tuy không có các toà cao ốc như Khưu Thời từng thấy trong tranh ảnh cũ, nhưng thành phố Mây lại được xây tựa vào núi và vô số hầm mỏ hang đá, trông có vẻ hùng vĩ hơn nhiều.



Với cả nguồn điện lẫn nhu yếu phẩm của thành phố Mây đầy đủ hơn.



So ra, thị trấn Rừng Đông nhìn y hệt một trại tập trung lưu dân khổng lồ.



Song đồng thời họ lại sở hữu số vũ trang lệch pha với vẻ bề ngoài lạc hậu của mình.



Riêng mấy chiếc xe và số trang bị phản kích lúc bị mai phục đấy thôi bét lắm cũng đã ngang bằng với Cục Phòng thủ, mà phần lớn xe của Cục Phòng thủ còn chẳng có thiết bị chắn sóng.



Trời đã vào đêm nhưng khá đông dân trong thị trấn vẫn chưa ngủ, lúc họ đi vào cùng Thị trưởng La, hai bên đường chốc chốc lại có người lui tới. Đủ mặt đàn ông, phụ nữ lẫn người già nhưng hầu như không thấy trẻ con, thiếu niên mười mấy tuổi cũng cực ít, giống hệt thành phố Mây.



Có người còn chào Thị trưởng La: "Thị trưởng La về rồi ạ."



"Về rồi đây," Thị trưởng La nói, "tối nay mưa đấy, nhớ gom quần áo đang phơi vào nhé."



Khưu Thời hơi sốc.



Kể ra ngài Long chưa từng rời đỉnh núi mà công ty toạ lạc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-dao-nguyen/3514108/chuong-25.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chốn Đào Nguyên
Chương 25: Thời bất ngã dữ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.