🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Chào mừng đến với thị trấn Rừng Đông."



***



Lý Phong rời văn phòng trong bộ đồ ngủ và chiếc áo khoác bừa, thư kí đang định về nhà thì sửng sốt trước điệu bộ của y: "Giám đốc đi đâu thế ạ? Có chuyện gì à?"



"Bảo tài xế lái xe đến cổng số Ba đi," Lý Phong lấy súng từ hộc tủ, "điều hai chiếc xe tải trống lịch ra đường hầm ngoại thành."



"Vâng," thư kí liếc khẩu súng trong tay y, "kia là..."



"Cầm chơi." Lý Phong nói đoạn bước ra khỏi văn phòng.



May thay bấy giờ Sở An sinh không còn ai. Vì càng ít người trông thấy cảnh Giám đốc Sở mặc đồ ngủ cầm súng càng tốt, tuy mối nguy mà thành phố Mây gặp phải luôn được bảo mật nghiêm ngặt nhưng bí mật thường khó giữ, cư dân nội thành hoặc ít hoặc nhiều đã đang thấp thỏm rồi.



Xe của y đã đỗ ở cổng số Ba, tài xế thấy y thì thoáng ngớ ra song không hỏi nhiều.



"Chú về nhà đi," Lý Phong lên xe, "khỏi cần theo cùng."



Y phải ra cổng hầm chặn người, không tiện mang theo tài xế.



Giai đoạn nhạy cảm, áp lực phải chịu nặng nề hơn hẳn mọi khi nhưng y vẫn chọn tin Triệu Lữ ngay lập tức, mà cũng chỉ còn cách tin Triệu Lữ thôi, lúc này không thể xảy ra bất cứ sai sót nào.



Viện trưởng Ngô gọi điện thoại sang, Lý Phong đeo tai nghe vào.



"Anh điên rồi phỏng?" Viện trưởng Ngô hỏi.



"Trong số mẫu vật của ông, người cảm nhiễm ủ bệnh lâu nhất mất bao nhiêu ngày?"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-dao-nguyen/2736226/chuong-24.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chốn Đào Nguyên
Chương 24: Phục kích
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.