Từng ngày cứ như thế trôi qua đối với Nhiếp Ân, gọi là một nhà tù để tra tấn tinh thần lần cơ thể cậu cũng không là sai.
Ngày nào cũng không chịu ít nhất là lời bàn tán xôn xao không chứng thực về cậu giữa lời nói bởi các bạn học, cũng là sự ức hiếp về hành động không mang đầy thiện chí đến từ các bạn cùng tổ.
Nhiếp ấn cũng rất may mắn, vì tụi nó chỉ là con nít nên chỉ có thể làm ra những việc như đạp đổ chén cơm khiến cậu phải nhịn đói, vẽ nhàu nhiều màu sắc khác nhau lên cuốn tập vở của cậu,….
Tuy nhiên, mỗi lần lũ nhóc ấy làm xong thì lại bị giáo viên bắt quả tang tại trận nên hầu như chúng đều phải chịu hình phạt cả, thậm chí còn cảnh báo tới phụ huynh rằng làm ơn hãy quan tâm đến những đứa nhỏ ấy đi.
“Tụi nó chỉ chơi với nhau một cách vui vẻ thôi mà, đâu cần thiết phải làm quá tới mức như vậy?”
“Cái này mà bà bảo là vui hả! Rõ ràng là con bà đang gây áp lực cho con người khác đấy!”
“Nó chỉ là con nít mà thôi, bao dung một lần cũng đủ để khiến cô chết đấy hả!”
Nhiếp Ân có một lần nghe thấy âm thanh cuộc cãi vã qua cửa gỗ, một mình đứng ngoài hành lang một cách trơ trọi và chẳng có ai an ủi khác cả.
Nhưng chuyện này chưa phải là chấm hết.
…————————…
Những giáo viên mầm non lên tiếng cho Nhiếp Ân bỗng nhiên lại bị đào thải, lại thay thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chom-no-trong-ang-mua/3446488/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.