🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tố Oanh run rẩy nắm lấy tay Tần Vũ Mộng, đôi mắt đầy hoang mang. Cô lén nhìn về phía cửa hàng, nơi những mảnh vỡ của cửa kính và những chiếc chậu hoa vỡ nát vẫn nằm rải rác trên mặt đất.

Vũ Mộng, mình không thể hiểu nổi... Họ muốn gì từ mình?Tại sao lại đập phá tiệm hoa của mình? Tại sao lại làm thế này?- Tố Oanh hỏi, giọng cô nghẹn lại, như thể không thể nào chấp nhận được sự việc xảy ra.Tần Vũ Mộng không trả lời ngay, chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc bạn mình để trấn an cô. Nhưng trong lòng, cô không ngừng suy nghĩ về mối liên hệ với những sự kiện gần đây. Mẹ nuôi cô không bao giờ từ bỏ, đặc biệt là khi cô càng gần gũi với Cố Dạ Hàn và Tư Mạch.

Chúng tôi sẽ bảo vệ cậu, Tố Oanh,- Cố Dạ Hàn nói, giọng lạnh lùng nhưng vững vàng,Không ai có thể động đến người của chúng tôi mà không phải trả giá.Tư Mạch không nói gì, chỉ lặng lẽ kiểm tra xung quanh tiệm hoa, tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào có thể dẫn đến kẻ chủ mưu. Anh là người có khả năng phân tích tình hình nhanh chóng, và hôm nay, anh không muốn bỏ qua bất kỳ chi tiết nhỏ nào.

Tần Vũ Mộng nhìn về phía anh, rồi lại quay sang Tố Oanh, ánh mắt kiên quyết.

- Chúng ta sẽ tìm ra ai đứng sau chuyện này. Cậu không phải lo nữa.

Tố Oanh cảm nhận được sự vững vàng trong lời nói của cô bạn. Nhưng nỗi lo sợ vẫn không buông tha cô.

- Mình không biết phải làm gì tiếp theo nữa, Vũ Mộng... Mình... mình cảm thấy như đang bị theo dõi mọi lúc.

Tần Vũ Mộng im lặng một lúc, rồi quyết định:

- Đừng lo. Từ giờ chúng ta sẽ tăng cường bảo vệ cho cậu. Mọi chuyện sẽ sớm được giải quyết.

Cố Dạ Hàn và Tư Mạch đều đã tìm được một vài dấu vết nhỏ quanh tiệm hoa, nhưng không đủ để xác định được kẻ đứng sau. Tuy nhiên, Tần Vũ Mộng cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí và biết rằng những gì họ phát hiện ra chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.

Tối hôm đó, khi họ trở về biệt thự, không khí trong nhà trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Cố Dạ Hàn ra lệnh tăng cường bảo vệ xung quanh và tiếp tục điều tra, nhưng ánh mắt của anh vẫn không rời khỏi Tần Vũ Mộng. Anh biết, dù cô cố gắng không bộc lộ, nhưng cô đang bị cuốn vào một vòng xoáy mà cô không thể kiểm soát.

Tần Vũ Mộng quay lại phòng mình, lặng lẽ ngồi xuống giường, lòng nặng trĩu. Mẹ nuôi cô vẫn là một thế lực nguy hiểm, và cô phải đối mặt với những quyết định khó khăn. Không chỉ có cuộc sống của cô mà còn là sự an nguy của những người cô trân trọng.

Mọi chuyện dường như càng lúc càng phức tạp hơn, và cô không thể lùi bước.

Một buổi chiều khi Cố Dạ Hàn và Tần Vũ Mộng đang ở trong biệt thự, anh quyết định dành chút thời gian để luyện tập võ thuật để giải tỏa căng thẳng. Tần Vũ Mộng, vì không muốn gây sự chú ý, đã không tham gia mà chỉ đứng nhìn từ xa, tay khẽ chạm vào chiếc vòng cổ mà mẹ nuôi cô đã tặng. Cô cảm nhận được một nỗi lo lắng ngày càng lớn dần trong lòng, như thể mọi chuyện đang ngày càng vượt ngoài tầm kiểm soát.



Cố Dạ Hàn đang luyện tập với một thanh kiếm, các động tác dứt khoát và mạnh mẽ. Anh là người có kỹ năng chiến đấu cực kỳ điêu luyện, nhưng trong lúc thực hiện một cú chém nhanh, tay anh trượt và lưỡi kiếm vô tình cắt phải bắp tay. Máu chảy ra một cách nhanh chóng, và Cố Dạ Hàn giật mình, nhanh chóng thu lại kiếm nhưng không kịp tránh khỏi vết thương.

Tần Vũ Mộng thấy động tĩnh, lập tức chạy tới. Cô nhìn thấy vết máu trên tay anh, đầu óc choáng váng.

- Anh làm sao vậy?!- cô hốt hoảng, bước vội đến.

Cố Dạ Hàn chỉ nhún vai, cười khẽ:

- Không sao, chí là tai nạn nhỏ thôi.

Nhưng vẻ mặt anh có phần nghiêm trọng khi thấy sự lo lắng trong mắt cô.

Tuy nhiên, Tần Vũ Mộng lại cảm thấy một cơn sóng lạ trong lòng. Cảnh tượng anh bị thương không thể không khiến cô liên tưởng đến một âm mưu có thể là do mẹ nuôi của cô đứng sau. Bà ta luôn có cách khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn, từ những chuyện nhỏ nhặt đến những sự kiện nghiêm trọng. Lần này, liệu có phải bà ta lại muốn tạo ra một tình huống khiến cô phải dao động và vướng vào trò chơi quyền lực của bà?

Mặc dù trong lòng đầy nghi ngờ, cô không nói gì với Cố Dạ Hàn mà chỉ lặng lẽ lấy một miếng vải sạch để băng vết thương cho anh. Cô nhanh chóng quay đi, không để anh nhìn thấy sự bất an trong ánh mắt mình.

Cố Dạ Hàn nhìn cô, tự hỏi liệu cô có đang giấu giếm điều gì. Nhưng anh không hỏi thêm gì, chỉ đơn giản là:

- Cảm ơn, tôi ổn rồi.

Tần Vũ Mộng không nói gì, chỉ gật đầu và rời khỏi phòng, trong lòng không ngừng dâng lên một cảm giác lo lắng.

Cô không thể không nghĩ rằng mẹ nuôi mình là người đứng sau vụ việc này. Bà ta luôn có cách lôi kéo người khác vào những mưu đồ của mình, và cô không thể để Cố Dạ Hàn trở thành quân cờ trong tay bà ta.

Sau khi rời khỏi phòng, cô tự nhủ mình phải đối phó với mẹ nuôi một cách thận trọng và bí mật. Cô không thể để bất kỳ ai trong số những người cô quan tâm gặp nguy hiểm, nhất là Cố Dạ Hàn. Mọi chuyện cô sẽ tự mình giải quyết, không cần ai phải biết. Cô không thể để sự thật bị phơi bày quá sớm và làm tổn thương những người vô tội trong quá trình này.

Mặc dù Cố Dạ Hàn là người cô cảm thấy có thể tin tưởng, nhưng lần này, cô không muốn để anh dính vào rắc rối này. Cô sẽ âm thầm điều tra mẹ nuôi và những người đứng sau mọi chuyện, tìm ra mục đích thực sự của họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.