Tố Oanh run rẩy nắm lấy tay Tần Vũ Mộng, đôi mắt đầy hoang mang. Cô lén nhìn về phía cửa hàng, nơi những mảnh vỡ của cửa kính và những chiếc chậu hoa vỡ nát vẫn nằm rải rác trên mặt đất.
Vũ Mộng, mình không thể hiểu nổi... Họ muốn gì từ mình?Tại sao lại đập phá tiệm hoa của mình? Tại sao lại làm thế này?- Tố Oanh hỏi, giọng cô nghẹn lại, như thể không thể nào chấp nhận được sự việc xảy ra.Tần Vũ Mộng không trả lời ngay, chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc bạn mình để trấn an cô. Nhưng trong lòng, cô không ngừng suy nghĩ về mối liên hệ với những sự kiện gần đây. Mẹ nuôi cô không bao giờ từ bỏ, đặc biệt là khi cô càng gần gũi với Cố Dạ Hàn và Tư Mạch.
Chúng tôi sẽ bảo vệ cậu, Tố Oanh,- Cố Dạ Hàn nói, giọng lạnh lùng nhưng vững vàng,Không ai có thể động đến người của chúng tôi mà không phải trả giá.Tư Mạch không nói gì, chỉ lặng lẽ kiểm tra xung quanh tiệm hoa, tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào có thể dẫn đến kẻ chủ mưu. Anh là người có khả năng phân tích tình hình nhanh chóng, và hôm nay, anh không muốn bỏ qua bất kỳ chi tiết nhỏ nào.
Tần Vũ Mộng nhìn về phía anh, rồi lại quay sang Tố Oanh, ánh mắt kiên quyết.
- Chúng ta sẽ tìm ra ai đứng sau chuyện này. Cậu không phải lo nữa.
Tố Oanh cảm nhận được sự vững vàng trong lời nói của cô bạn. Nhưng nỗi lo sợ vẫn không buông tha cô.
- Mình không biết phải làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3747078/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.