Tần Vũ Mộng bước ra xe, ánh đèn từ biệt thự hắt lên bộ váy khiến cô trông vừa kiêu sa vừa sắc sảo. Cố Dạ Hàn đã chờ sẵn, không nói lời nào, chỉ lặng lẽ mở cửa xe cho cô.
Trong suốt quãng đường đến bữa tiệc, bầu không khí giữa hai người trở nên ngột ngạt, tựa như một sợi dây căng thẳng chưa tìm được lối thoát.
Bữa tiệc diễn ra trong ánh đèn lung linh và tiếng nhạc du dương. Tần Vũ Mộng luôn giữ cho mình một vẻ ngoài bình tĩnh, dù lòng cô vẫn còn lấn cấn những lời của Cố Dạ Hàn trước đó.
Sau khi xã giao với một vài người, cô tìm một góc khuất để nghỉ ngơi. Nhưng ngay khi ánh mắt cô lướt qua đám đông, một bóng dáng quen thuộc khiến tim cô chợt khựng lại.
Đó là mẹ nuôi của cô, người phụ nữ đã từng là chỗ dựa tinh thần của cô trong quá khứ. Bà ta đứng đó, ánh mắt sắc lạnh và sắc sảo như lưỡi dao đang nhìn thẳng về phía cô. Tần Vũ Mộng cảm thấy tim mình đập loạn nhịp, bàn tay bất giác siết chặt lấy ly rượu trên tay.
Mẹ nuôi chậm rãi bước về phía cô, nụ cười như mang theo sự chế giễu. Cố Dạ Hàn lúc này vừa rời đi để nói chuyện với một vị khách khác, khiến Tần Vũ Mộng càng trở nên đơn độc.
Tần Vũ Mộng,- mẹ nuôi mở lời, giọng nói nhẹ nhàng nhưng chứa đầy mỉa mai.Không ngờ lại gặp con ở đây. Có vẻ như con vẫn còn sống tốt nhỉ?Tần Vũ Mộng cố giữ bình tĩnh, gương mặt không để lộ cảm xúc:
- Bà muốn gì?
Mẹ nuôi cười nhạt, ánh mắt lướt qua bộ váy của cô, rồi chuyển về khuôn mặt:
Chỉ là tò mò thôi.Những ngày qua, nghe nói con đã gặp vài rắc rối.Nhưng xem ra có người hết lòng bảo vệ con rồi nhỉ?Cố Dạ Hàn... Đúng là một chỗ dựa vững chắc.Lời nói đầy ấn ý của bà ta khiến Tần Vũ Mộng bàng hoàng. Tim cô thắt lại khi những mảnh ghép trong đầu dần được lắp vào vị trí.
- Là bà...?- cô thì thào, ánh mắt đầy sự không tin.
Mẹ nuôi nhún vai, nụ cười của bà ta đầy thách thức:
Thì sao?Con nghĩ rằng mình có thể dễ dàng thoát khỏi tay ta sao?
Con đã từng cố gắng làm hài lòng ta, nhưng tiếc là con chẳng đủ giá trị.Giờ đây, con còn dám dựa vào người đàn ông khác để chống lại ta?Tần Vũ Mộng lùi lại một bước, lòng cô như bị bóp nghẹt.
- Bà đã bỏ rơi tôi... Bà còn muốn gì nữa?
Ánh mắt mẹ nuôi trở nên lạnh lẽo, giọng bà ta hạ thấp như một lời đe dọa:
Ta không cần gì từ con, nhưng ta không thích ai chống lại ta, kể cả con hay những kẻ ngu ngốc xung quanh con.Cứ thử xem, nếu con dám tiếp tục, những người mà con trân trọng sẽ lần lượt biến mất.Đừng nghĩ rằng có Cố Dạ Hàn là con có thể an toàn mãi mãi.Tần Vũ Mộng đứng đó, sững sờ như hóa đá. Cô không thể tin rằng người phụ nữ mà cô từng tôn trọng lại chính là kẻ đứng sau tất cả những đau khổ và đe dọa trong cuộc đời mình.
Ngay lúc đó, một giọng nói trầm thấp vang lên phía sau:
- Bà đang nói chuyện gì vậy?
Cố Dạ Hàn xuất hiện, ánh mắt sắc bén quét qua hai người. Mẹ nuôi lập tức thay đổi thái độ, nở một nụ cười giả tạo.
À, chỉ là cuộc trò chuyện giữa những người quen cũ thôi.Tôi xin phép.Bà ta bước đi, để lại Tần Vũ Mộng và Cố Dạ Hàn. Anh nhìn cô, ánh mắt chất vấn và đầy nghi ngờ:
- Chuyện gì vừa xảy ra?
Tần Vũ Mộng nắm chặt tay, hít một hơi thật sâu để che giấu cảm xúc rối bời:
- Không có gì quan trọng...
Nhưng trong lòng cô, những lời đe dọa kia vẫn vang vọng không ngừng.
Bữa tiệc kết thúc, ánh đèn rực rỡ cũng dần tắt. Tần Vũ Mộng ngồi lặng lẽ trong xe, bên cạnh là Cố Dạ Hàn. Anh vẫn giữ vẻ trầm lặng, không hỏi thêm điều gì, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua cô, tựa như muốn tìm hiểu xem cô đang nghĩ gì.
Tần Vũ Mộng quay đầu nhìn ra cửa sổ, cảnh đêm vụt qua nhanh chóng, nhưng tâm trí cô lại không ngừng lặp lại cuộc đối thoại với mẹ nuôi. Lồng ngực cô siết chặt bởi những nỗi lo lắng không tên. Cô muốn kể mọi chuyện với
Cố Dạ Hàn, muốn nhờ anh giúp đỡ, nhưng lại thôi.
Cô biết rõ tính cách tàn nhẫn của mẹ nuôi mình. Bà ta không chỉ nhắm đến cô mà còn sẵn sàng làm hại bất kỳ ai dám đứng về phía cô. Cố Dạ Hàn, những người giúp việc, thậm chí cả thuộc hạ của anh tất cả đều có thế trở thành mục tiêu. Ý nghĩ đó khiến cô càng thêm do dự.
Chiếc xe dừng lại trước biệt thự. Cố Dạ Hàn bước xuống trước và mở cửa cho cô. Anh không nói gì, chỉ liếc nhìn cô một thoáng, như chờ đợi cô lên tiếng. Nhưng Tần Vũ Mộng chỉ khẽ gật đầu rồi bước vào nhà.
Cô trở về phòng, cánh cửa vừa khép lại, cô ngã mình xuống giường, ánh mắt dán chặt lên trần nhà. Mọi chuyện đêm nay cứ thế dồn nén trong đầu cô, như một mớ hỗn độn không thể sắp xếp.
Mẹ nuôi... Người phụ nữ mà cô từng coi là gia đình giờ đây lại chính là kẻ thù lớn nhất trong cuộc đời cô. Bà ta không chỉ cướp đi lòng tin của cô mà còn nhẫn tâm đe dọa những người cô trân trọng.
Tần Vũ Mộng siết chặt bàn tay, ánh mắt dần trở nên kiên định. Cô sẽ không để mẹ nuôi mình làm tổn thương bất kỳ ai nữa. Nếu cần, cô sẽ là người chấm dứt tất cả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]