Tần Vũ Mộng ngồi trên bờ thềm, chân nhẹ nhàng đung đưa trong làn nước mát lạnh. Cô khoác lên mình bộ đồ bơi màu xanh dương, đơn giản nhưng lại tôn lên làn da trắng mịn màng.
Gương mặt cô trông thư giãn hơn hẳn, đôi tay nghịch ngợm quạt nhẹ những làn sóng nhỏ trên mặt nước, tạo thành từng gợn sóng lăn tăn lan xa.
Cố Dạ Hàn bước ra từ phía sau, anh mặc một chiếc quần bơi đen, thân hình rắn chắc hiện rõ dưới lớp ánh sáng mặt trời.
Đôi mắt sắc lạnh của anh thoáng dịu lại khi nhìn thấy Tần Vũ Mộng đang ngồi đó, vẻ mặt đăm chiêu nhưng đầy thoái mái.
Anh bước đến gần, nụ cười mỉm thoáng hiện trên khóe môi khi nhớ lại lần trước, khi anh đã ném cô xuống hồ mà không báo trước, khiến cô tức giận đến mức đỏ mặt tía tai.
- Ngồi đây đợi tôi lâu chưa?- Cố Dạ Hàn lên tiếng, giọng điệu vừa đùa cợt vừa thăm dò.
Tần Vũ Mộng giật mình, ngẩng đầu lên nhìn anh. Cô thấy anh đứng đó, khuôn mặt tươi cười pha chút trêu chọc, khiến cô không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Anh đến rồi sao?Tôi tưởng anh sẽ ra trễ hơn một chút,- cô đáp, cố giữ vẻ bình thản.Cố Dạ Hàn bước lại gần hơn, cúi người xuống nhìn cô.
- Nhìn em có vẻ đang thư giãn nhỉ? Không giận tôi chuyện lần trước nữa à?
Tần Vũ Mộng nhớ lại khoảnh khắc bị anh quăng xuống hồ một cách bất ngờ, khuôn mặt cô thoáng chốc ửng đỏ.
Cô lườm anh một cái, cố nén cảm xúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3747074/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.