Tần Vũ Mộng đi khuất trong đêm tối, bước chân nhẹ nhàng nhưng vững vàng, trong lòng không khỏi cảm thấy một chút mâu thuẫn. Cô không thể phủ nhận sự lo lắng, bối rối trước những gì vừa xảy ra giữa cô và Cố Dạ Hàn.
Dù không muốn thừa nhận, nhưng trái tim cô không thể ngừng nghĩ về anh, về những giây phút yếu đuối mà anh đã để lộ
Cố Dạ Hàn đứng im lặng, vẫn nhìn theo bóng cô cho đến khi cô hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt. Anh thở dài, tự hỏi liệu những lời hứa của mình có đủ để làm cô tin tưởng hay không.
Trong lòng anh, một cảm giác lạ lẫm và khó tả đang dâng trào. Anh không biết khi nào mình đã bắt đầu quan tâm cô, nhưng sự thật là, giờ đây, anh không thể dễ dàng để cô rời đi.
Anh quay lại nhìn Tư Mạch, người bạn thân vẫn đang đứng im lặng quan sát.
Tôi nói rồi mà,- Tư Mạch lên tiếng, giọng mang theo chút đùa cợt.Chỉ cần anh không đẩy cô ấy ra xa, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.Cố Dạ Hàn chỉ im lặng, không phản bác. Anh hiểu điều đó, nhưng không dễ dàng làm theo như lời Tư Mạch nói.
Mọi thứ với anh chưa bao giờ đơn giản như vậy.
Anh không phải kiểu người dễ dàng để lộ cảm xúc, và việc thừa nhận rằng mình đã sai, thậm chí muốn thay đổi, quả thật là một thử thách lớn.
Đừng để mất cô ấy,- Tư Mạch nói thêm, giọng nghiêm túc hơn.Cô ấy không phải người dễ dàng tha thứ đâu.Cố Dạ Hàn không trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3744730/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.