Cố Dạ Hàn lái xe qua những con phố vắng vẻ, ánh đèn đường hắt bóng dài trên mặt đất. Anh không thể dừng lại suy nghĩ về cô, về những lời nói chưa kịp thốt ra và sự im lặng mà Tần Vũ Mộng đã chọn.
Cảm giác bất an lẫn sự khó chịu cứ quẩn quanh trong lòng anh. Cuối cùng, anh dừng lại trước một quán bar nằm khuất trong một con hẻm vắng. Quán này không phải là nơi anh hay đến, nhưng hôm nay anh không thể không tìm cô.
Bước vào quán, ánh sáng mờ ảo và âm nhạc êm dịu vang lên, nhưng không đủ để che lấp sự căng thẳng trong không khí.
Mắt anh đảo một vòng, và ngay lập tức, anh nhìn thấy Tần Vũ Mộng. Cô ngồi ở một góc tối, khuôn mặt trầm tư, cầm ly rượu nhưng không có vẻ gì là thưởng thức.
Cạnh cô là Tố Oanh, đang nói chuyện với cô, nhưng có vẻ như Tố Oanh nhận ra sự có mặt của Cố Dạ Hàn trước tiên.
Tố Oanh nhìn anh một lúc, đôi mắt hiểu rõ mọi thứ. Cô không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đứng dậy và gật đầu với Tần Vũ Mộng trước khi rời khỏi, để lại hai người đối diện trong không gian im lặng.
Cố Dạ Hàn bước đến, ánh mắt lạnh lùng nhưng không giấu được sự quan tâm. Tần Vũ Mộng ngẩng đầu lên, ánh mắt hai người chạm nhau, một sự im lặng nặng nề trôi qua.
Cô không nói gì, chỉ ngồi yên, còn anh thì đứng đó, cảm giác như cả không gian xung quanh họ đã bị thu nhỏ lại.
- Lẽ ra em không nên ở đây vào lúc này,- Cố Dạ Hàn lên tiếng, giọng điềm tĩnh nhưng vẫn có sự kiềm chế rõ ràng.
Anh không muốn thể hiện cảm xúc quá nhiều, nhưng không thể phủ nhận rằng sự xuất hiện của cô ở đây, trong tình trạng này, khiến anh cảm thấy lo lắng.
Tần Vũ Mộng không vội trả lời. Cô chỉ nhìn anh một lúc, một chút mỉa mai trong ánh mắt.
Tôi có thể làm gì tôi muốn.Chỉ là, đừng tưởng tôi là người luôn làm theo mệnh lệnh của anh.Cố Dạ Hàn hít một hơi sâu, biết rằng bây giờ không phải là lúc để tranh cãi. Anh kéo ghế ngồi đối diện cô, ánh mắt không rời cô.
Tôi không muốn em làm gì ngu ngốc.Tại sao lại tự chuốc rắc rối cho mình như vậy?Tần Vũ Mộng cười khẩy, ánh mắt chạm vào ly rượu của mình.
Vì tôi đã quá mệt mỏi, và đôi khi, tôi cần một chút gì đó để cảm thấy mình còn sống.- Cô quay sang nhìn anh, ánh mắt này như muốn thách thức.Cũng như anh, phải không?Luôn tìm cách kiểm soát tất cả, nhưng thực tế lại chẳng bao giờ biết mình đang làm gì.Cố Dạ Hàn cảm nhận rõ sự lạnh lùng trong lời nói của cô. Anh không thể không thừa nhận rằng có lúc anh thật sự không hiểu được cô.
Nhưng trong một khoảnh khắc, anh nhìn thấu được nỗi cô đơn trong đôi mắt ấy, và sự bướng bỉnh mà cô mang theo như một lớp vỏ bảo vệ.
Anh không muốn nói thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ nhìn cô. Một lúc sau, anh lên tiếng, giọng dịu lại.
- Tôi chỉ muốn em an toàn. Đừng để cảm xúc dẫn dắt quyết định của em, Vũ Mộng.
Tần Vũ Mộng im lặng, không trả lời ngay lập tức. Cô chỉ nhìn anh một lúc lâu, sau đó lại cúi xuống, lặng lẽ uống một ngụm rượu.
Trong một khoảnh khắc im lặng, dường như cả hai đều hiểu rằng những lời nói chỉ là phần nổi của băng, và phía dưới sâu thẳm, còn rất nhiều điều chưa thể thổ lộ.
Cố Dạ Hàn kéo tay cô một cách nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, không cho cô cơ hội phản đối. Tần Vũ Mộng ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt lạ lẫm và không giấu được sự nghi hoặc.
Cô cảm nhận được sự thay đổi trong hành động của anh, từ sự thờ ơ lạnh nhạt trước đó đến sự quan tâm đột ngột này. Nó khiến cô cảm thấy như mình đang đứng giữa một dòng nước xoáy, không biết đâu là điểm dừng.
- Anh định làm gì vậy?- Tần Vũ Mộng hất tay anh ra, bước lùi lại một bước.
Cô không muốn mình bị kéo đi như một con rối, đặc biệt khi trong lòng vẫn đầy mâu thuẫn.
- Mới hôm qua còn làm như tôi là một kẻ ngoài lề, hôm nay lại muốn dìu tôi về như thể chúng ta là những người bạn.
Cố Dạ Hàn dừng lại một giây, nhìn cô chằm chằm, trong mắt là một sự bình tĩnh nhưng cũng đầy quyết đoán.
Anh không giải thích gì thêm, chỉ khẽ nhíu mày. Tần Vũ Mộng có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí giữa họ, như thể chỉ cần một lời nói sai cũng có thể phá vỡ mọi thứ.
Em không cần phải hiểu tất cả mọi thứ ngay lập tức.- Cố Dạ Hàn cuối cùng lên tiếng, giọng anh vẫn nhẹ nhàng nhưng không thiếu sự kiên quyết.Nhưng bây giờ là lúc em phải về. Mọi chuyện đã qua rồi.Tần Vũ Mộng không nói gì, nhưng trong lòng cô dâng lên một cảm giác khó tả. Cô cảm thấy mình như một con thú hoang bị nhốt trong cũi, muốn vùng vẫy, muốn tự do, nhưng lại không thể không nhìn thấy sự quan tâm ẩn sâu sau những hành động ấy của anh.
- Vậy thì anh đưa tôi về, nhưng anh sẽ không thể khiến tôi dễ dàng quên đi những gì đã xảy ra đâu.
Cô cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại rất nghiêm túc, nhìn thắng vào anh như thể muốn xem anh sẽ phản ứng ra sao.
Cố Dạ Hàn không đáp lại câu nói của cô, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay cô lần nữa, kéo cô theo về phía cửa.
Sự im lặng giữa họ kéo dài, chỉ có những bước chân đều đặn vang lên trong không gian. Cảm giác lạ lẫm của Tần Vũ Mộng không tan đi, trái lại, nó càng khiến cô thấy bất an hơn bao giờ hết.
Tần Vũ Mộng không kịp phản ứng khi đôi giày cao gót của cô vấp phải một viên đá nhỏ trên mặt đất, khiến cô mất thăng bằng và suýt ngã
Cô vội vàng đưa tay ra giữ lấy anh để không bị ngã hoàn toàn, nhưng sự kiêu hãnh không cho phép cô thể hiện sự yếu đuối. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng đứng vững và tiếp tục bước đi như không có gì xảy ra.
Nhưng trước khi cô kịp làm gì, Cố Dạ Hàn đã cúi người xuống, nhanh chóng bế cô lên một cách nhẹ nhàng, như thể cô không hề nặng nề chút nào.
Một tay anh cầm lấy đôi giày cao gót của cô, tay còn lại ôm cô trong lòng, giữ cô vững vàng như thể bảo vệ một món đồ quý giá.
Tần Vũ Mộng không kịp ngừng lại trong khoảnh khắc ấy. Cô ngẩng đầu nhìn anh, cảm giác có chút bất ngờ lẫn vui mừng khi nhận ra rằng, trong cái lạnh lùng và vẻ ngoài thờ ơ ấy, anh lại có những cử chỉ quan tâm mà cô không thể phủ nhận.
Cảm giác ấm áp từ cơ thể anh khiến cô một chút hoang mang. Mái tóc của cô khẽ rũ xuống, che khuất đôi mắt, nhưng cảm giác sự bảo vệ ấy lại không thể che giấu được sự yếu đuối đang len lỏi trong lòng cô.
Đừng làm vậy,- cô nói khẽ, cố gắng không để anh nhận ra sự bối rối trong giọng nói.Tôi không cần phải được bế đâu.Cố Dạ Hàn không nói gì, chỉ tiếp tục bước đi với cô trong tay, giữ một khoảng im lặng kỳ lạ giữa hai người.
Sự gần gũi này càng khiến Tần Vũ Mộng cảm thấy lạ lẫm và khó xử. Nhưng trong thâm tâm, cô không thể phủ nhận rằng chính cái cảm giác này, sự quan tâm và cử chỉ bảo vệ ấy, lại khiến trái tim cô không tự chủ được đập mạnh hơn.
Anh không cần phải nói gì thêm, nhưng cái cách anh hành động lại càng khiến cô không thể không suy nghĩ.
Cố Dạ Hàn bước nhanh về phía chiếc xe, từng bước chân của anh vững vàng và mạnh mẽ, như thế không có gì có thể làm lay chuyển được anh.
Tần Vũ Mộng trong tay anh không thể không cảm thấy sự khác biệt giữa anh lúc này và trước đây. Anh vẫn lạnh lùng, vẫn không thể hiện cảm xúc rõ ràng, nhưng những hành động nhỏ lại khiến cô phải suy nghĩ.
Khi anh đặt cô xuống ghế sau xe, cô có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Mọi thứ dường như đã thay đổi trong một đêm ngắn ngủi. Cô ngồi im lặng, không nói gì, chỉ nhìn ra ngoài cửa số.
Vì sao anh lại quan tâm tôi?- Tần Vũ Mộng cắt ngang sự im lặng, giọng cô lạ lẫm, đầy sự khó hiểu.Trước đây, tôi không thể thấy bất kỳ sự quan tâm nào từ anh.Cố Dạ Hàn không trả lời ngay lập tức. Anh nhìn cô qua kính chiếu hậu, ánh mắt lạnh lùng của anh phản chiếu trong gương.
Một lúc lâu sau, anh mới nói, giọng điệu vẫn thờ ơ như mọi khi:
Tôi không phải loại người dễ dàng bỏ mặc người khác.Đừng làm mọi chuyện phức tạp hơn.Tần Vũ Mộng im lặng, những lời anh vừa nói không đủ để thỏa mãn những câu hỏi trong đầu cô.
Nhưng cô không thể ép anh phải giải thích thêm. Thực tế, cô chẳng biết mình đang tìm kiếm điều gì ở anh. Sự phức tạp trong mối quan hệ này khiến cô cảm thấy mơ hồ và bất lực.
Xe tiếp tục lăn bánh trong đêm, tĩnh lặng. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn đường mờ mờ phản chiếu trong mắt cô, trong lòng cô như có một thứ gì đó vỡ vụn. Cảm giác của cô với Cố Dạ Hàn giờ đã không còn rõ ràng như trước nữa.
Anh không nói gì thêm, chỉ giữ im lặng. Nhưng dù sao, trong cái im lặng đó, Tần Vũ Mộng cũng cảm nhận được một sự thay đổi nào đó giữa họ. Cảm giác này, giống như một sự kết nối lạ lùng, khiến cô không thể dễ dàng từ bỏ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]