Cuộc đua bắt đầu trong một sự hò reo ầm ĩ từ đám thuộc hạ, không khí sôi động và căng thẳng tràn ngập.
Những chiếc xe lao đi vội vã, tiếng động cơ gầm rú, xé tan không gian yên tĩnh của buổi chiều. Cô cảm nhận được sự phấn khích từ cơ thể, đôi tay siết chặt vô lăng, đôi mắt dõi theo con đường phía trước.
Mọi thứ như dừng lại, chỉ còn lại cô và chiếc xe của mình, và đương nhiên, là Cố Dạ Hàn.
Mới đầu, cô tự tin vào khả năng của mình, nhưng chỉ sau vài vòng đua, cô bắt đầu cảm nhận sự khác biệt.
Cố Dạ Hàn không chỉ điêu luyện mà còn vô cùng điểm tĩnh, mỗi lần vào cua, mỗi lần tăng tốc, anh đều làm như thể đây là một trò chơi dễ dàng. Cô không ngờ rằng anh lại sở hữu kỹ năng lái xe vượt trội đến vậy.
Anh gần như không hề mất lái, luôn duy trì khoảng cách an toàn, không để cô có cơ hội vượt lên.
Cô cố gắng tăng tốc, kéo dài quãng đường, nhưng trong từng khúc cua, cô đều thấy mình bị bỏ lại phía sau. Sự tự tin ban đầu dần biến mất, thay vào đó là sự bất an, một chút cảm giác không phục trỗi dậy trong lòng
Cuối cùng, khi tiếng xe vút qua vạch đích, cô nhận ra rằng mình đã thua. Cố Dạ Hàn, với sự điềm tĩnh và khả năng vượt trội, đã giành chiến thắng một cách thuyết phục.
Cô dừng xe, đôi tay vẫn bám chắc vào vô lăng, hít thở sâu một lúc. Cảm giác thất bại không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3738471/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.