Trong khi đám thuộc hạ rời đi, cô vẫn ngồi lại, tỏ vẻ thoải mái trò chuyện với họ. Cô muốn khai thác thêm thông tin về Cố Dạ Hàn, dù biết rằng anh không thích những câu hỏi quá riêng tư.
Tuy nhiên, với tính cách của mình, cô không dễ dàng bỏ cuộc, đặc biệt khi muốn hiểu rõ hơn về người đàn ông mà mình đang phải tiếp xúc hàng ngày.
Một người thuộc hạ giàu kinh nghiệm, vốn là người thân tín của Cố Dạ Hàn, khẽ nhìn cô rồi nói:
Cố Dạ Hàn luôn là người kiểm soát tất cả mọi thứ xung quanh mình.Anh ấy có một cách đặc biệt để giữ mọi thứ trong tầm tay, và không dễ dàng để ai đó xâm nhập vào thế giới của anh ấy.
Cô khẽ cười, gật đầu. - Vậy sao?
Anh ấy là người rất khó đoán.Cũng phải công nhận, anh ta biết cách khiến mọi thứ phải tuân theo quy tắc của mình.- Cô cười mỉm một cách đầy ẩn ý.Cuộc trò chuyện tiếp tục, cô nhận được một số thông tin thêm về thói quen của Cố Dạ Hàn, sự nghiêm khắc của anh và những điều không ai dám vi phạm trong giới của anh.
Nhưng cô cũng nhận thấy một điều quan trọng: mặc dù có vẻ lạnh lùng và không thể bị lật đổ, Cố Dạ Hàn vẫn có những điều mà anh không thể hoàn toàn kiểm soát, và điều đó tạo ra một lỗ hổng mà cô có thể lợi dụng.
Khi cuộc trò chuyện kết thúc, một người hầu bước ra và cúi đầu kính cấn:
- Cô, Cố tiên sinh yêu cầu cô vào dùng bữa.
Cô gật đầu, đôi mắt sáng lên một chút. Có vẻ như cô đã hiểu rõ hơn về Cố Dạ Hàn, nhưng có lẽ không phải tất cả.
Đã đến lúc cô phải tìm hiểu thêm.
Khi vào phòng ăn, Cố Dạ Hàn đã ngồi sẵn tại bàn, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như thường lệ. Nhưng cô không thể không nhận ra sự khó chịu rõ ràng trong ánh mắt anh. Anh không nói gì, chỉ im lặng dùng bữa.
Cô ngồi xuống bàn ăn, nhìn Cố Dạ Hàn đang im lặng ăn uống. Đột nhiên, một cảm giác không thể tê tái hơn nối lên trong lòng cô, sự chán nản từ bầu không khí lạnh lẽo này khiến cô không thể chịu đựng được. Cô quyết định phá vỡ sự im lặng bằng cách thách thức anh.
Chắc anh nghĩ mình là tay lái cừ khôi nhỉ?Dù sao thì tôi thấy đám thuộc hạ của anh đua xe chẳng thua gì tay đua chuyên nghiệp,- cô lên tiếng, ngữ điệu vừa nhẹ nhàng lại vừa châm chọc.Cố Dạ Hàn ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng nhưng lại không hề giấu được sự bất ngờ. Anh khẽ nhếch môi, đặt đũa xuống rồi nhìn cô chăm chú.
Vậy sao?Cô có vẻ rất tự tin về khả năng lái xe của mình đấy,- anh nói, giọng điệu mỉa mai, nhưng cũng có sự tò mò pha lẫn.Cô mỉm cười nhạt.
Tôi là người rất thích thử thách, và có vẻ như anh sẽ không dám chấp nhận đâu.Dù sao thì tôi đã thấy cách anh làm việc, tôi cá là anh chẳng giỏi lái xe như những việc anh làm đâu.Cố Dạ Hàn không nói gì, chỉ nhìn cô một cách chậm rãi. Anh chợt đứng dậy, bước đến gần cô, khuôn mặt không còn vẻ lạnh lùng mà trở nên nghiêm túc hơn.
- Cô muốn thách thức tôi à?- anh hỏi lại, giọng điệu đầy kiên định và ngạo nghễ.
Cô bật cười, không thèm che giấu sự thích thú trong ánh mắt.
Chắc chắn rồi.Tôi thích sự cạnh tranh. Anh không phải người dễ chịu như mọi người nghĩ đâu, nhưng cũng chẳng phải người không dám thử thách đâu đúng không?Cố Dạ Hàn bước lại gần, gương mặt chỉ cách cô một khoảng nhỏ.
Cô có chắc là mình sẽ thắng không?- Anh khẽ thở dài, giọng nói trở nên đầy thử thách.Lái xe có vẻ không phải là điểm mạnh của cô nhỉ.Cô cười lớn, ánh mắt vẫn đầy quyết đoán.
- Vậy thì hãy chứng minh đi, nếu anh đủ dũng cảm để đối đầu với tôi.
Anh không trả lời ngay mà chỉ nhìn cô chằm chằm một lúc, như thể đang tính toán kỹ lưỡng. Một hồi lâu sau, anh mới lên tiếng:
- Thử thách được chấp nhận. Nhưng đừng mong sẽ thắng được tôi.
Cô gật đầu, cảm thấy một cảm giác chiến thắng đang dần đến.
- Đừng lo, tôi sẽ làm cho anh thấy rằng tôi không phải là người dễ dàng bị vượt qua đâu.
Cả hai không nói thêm gì nữa, nhưng bầu không khí giữa họ đã khác, đầy căng thăng và đầy sự thách thức.
Cô hiểu rằng, cuộc đối đầu sắp tới sẽ không chỉ là cuộc đua xe đơn giản, mà là sự so tài về cả trí tuệ lẫn lòng kiên trì. Và dường như Cố Dạ Hàn cũng cảm nhận được điều đó.
Bữa ăn kết thúc trong một bầu không khí im lặng, nhưng giữa họ như có một sợi dây vô hình kéo cả hai lại gần nhau hơn.
Cả Cố Dạ Hàn và cô đều nhìn nhau, trong ánh mắt có sự hiểu ý lạ thường, như thể họ đã sẵn sàng cho một cuộc đối đầu không thể tránh khỏi.
Cô đứng dậy trước, ánh mắt lấp lánh sự hứng thú.
- Nếu không có cá cược thì cuộc đua này sẽ chẳng còn thú vị nữa, đúng không?- cô nói, giọng điệu đầy thách thức.
Cố Dạ Hàn ngẩng đầu nhìn cô, rồi khẽ nhếch môi một cách điềm tĩnh, nhưng không giấu được sự hứng khởi trong ánh mắt.
- Cá cược à? Cô muốn thử thách tôi thế nào?- anh hỏi, đôi mắt sắc bén vẫn nhìn chằm chằm vào cô.
Cô quay lại nhìn đám thuộc hạ đang đứng đợi ngoài sảnh, họ đã bắt đầu xôn xao, bàn tán và phân chia phe phái.
Một vài người đang ồn ào cổ vũ, trong khi một số khác bắt đầu chỉ trỏ về phía những chiếc xe đua đỗ xung quanh.
Thế này đi,- cô tiếp tục, đôi mắt sáng ngời đầy quyết tâm.Chúng ta sẽ cá cược về kết quả của cuộc đua này.Nếu tôi thắng, anh phải thừa nhận tôi là người giỏi nhất trong tất cả các lĩnh vực, không chỉ đua xe.Nếu anh thắng, tôi sẽ... thực hiện một yêu cầu của anh, bất cứ yêu cầu nào.Những lời nói của cô như một lời thách thức đậm chất kịch tính, khiến không khí xung quanh bỗng chốc trở nên căng thẳng hơn.
Đám thuộc hạ đứng gần không kiềm chế được sự phấn khích, bắt đầu chia phe, cổ vũ sôi nổi. Mỗi người một ý.
mỗi người đều có lòng tin vào tay lái của chủ nhân mình.
Cố Dạ Hàn nhìn cô chăm chú một lúc lâu, trong khi mọi người vẫn đang cổ vũ ầm ĩ xung quanh. Anh cười nhẹ, rồi giọng nói đầy thách thức vang lên:
- Được, nhưng tôi không tin là cô sẽ có thể khiến tôi phải thừa nhận thất bại.
Cô nở nụ cười đầy ẩn ý.
- Anh sẽ phải thừa nhận thôi, chờ xem.
Đám thuộc hạ lập tức bắt đầu hò reo, chia phe và đưa ra những lời dự đoán về kết quả cuộc đua.
Một số người đứng về phía cô, cho rằng cô sẽ dễ dàng thắng, trong khi những người khác lại tin vào khả năng của
Cố Dạ Hàn, cho rằng anh sẽ không để cho bất cứ ai đánh bại mình.
Bầu không khí trở nên sôi động, những tiếng hét, cổ vũ hòa vào nhau khiến cuộc đua càng thêm kịch tính.
Cả hai nhìn nhau lần nữa, dường như không cần nói thêm lời nào nữa, họ đã hiểu rõ những gì đang chờ đợi phía trước
Cô bước về phía chiếc xe của mình, còn Cố Dạ Hàn cũng không chậm trễ, tiến về chiếc xe của mình với vẻ điềm tĩnh vốn có. Đám thuộc hạ tiếp tục cổ vũ, chia phe để xem ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc đua đầy căng thẳng này.
Bước vào chiếc xe của mình, cô cảm nhận được sự căng thắng và hứng thú dâng trào. Đây không chỉ là cuộc đua về tốc độ, mà là cuộc chiến về lòng kiên nhẫn và sự quyết tâm. Và dù kết quả như thế nào, cô biết cuộc đua này sẽ không bao giờ quên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]