Sáng hôm sau, cô thức dậy muộn, cảm giác chán nản xâm chiếm lấy tâm trí. Những sự kiện gần đây cứ lẩn quẩn trong đầu, khiến cô không thể tìm thấy sự bình yên.
Cuộc sống trong căn cứ trở nên tẻ nhạt, không có gì mới mẻ để cô cảm thấy phấn chấn. Cô di dạo xung quanh, bước ra sảnh, nhìn những tên thuộc hạ đang làm việc.
Ánh mắt cô vô thức lướt qua những chiếc xe thể thao đắt tiền đang được vệ sinh, những bộ đồ đua xe cùng những người đang chuẩn bị cho các nhiệm vụ tiếp theo.
Bất chợt, một ý tưởng lóe lên trong đầu cô. Cô quay lại, nhìn thẳng vào những tên thuộc hạ đang lơ đăng, rồi với giọng điệu đầy hứng thú, cô nói:
- Chúng ta đua xe đi, ai thắng thì sẽ được một phần thưởng hấp dẫn.
Cô cười, ánh mắt đầy thử thách. Những tên thuộc hạ ban đầu ngạc nhiên, nhưng sau đó họ cũng nhanh chóng bắt nhịp.
Ai mà không muốn tham gia vào một cuộc đua xe với một trong những người mạnh mẽ và nổi bật nhất trong căn
CỨ?
Một tên thuộc hạ nhìn cô, rồi quay sang những người còn lại, nói:
- Được rồi, ai không tham gia sẽ là kẻ yếu nhất.
Cuộc đua xe này không chỉ là một thử thách, mà còn là cơ hội để cô giải tỏa bớt sự căng thẳng. Cô muốn cảm thấy tự do, cảm thấy như mình kiếm soát được mọi thứ, như chính cô đang điều khiến đường đua mà mình đang bước vào.
Cô bước đến chiếc xe thể thao của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3738469/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.