🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Những ngày sau, vết thương của cô dần lành lại, và cơ thể bắt đầu trở nên linh hoạt hơn. Cảm thấy không thể chịu đựng việc nằm yên thêm nữa, cô quyết định vận động tay chân. Hôm nay, cô muốn thử sức mình với một buổi bơi lội, để xem cơ thể mình đã hồi phục đến đâu.

Không thay đồ bơi, cô chỉ mặc một bộ quần áo đơn giản, vội vã chạy thẳng đến hồ bơi.

Cảm giác nước mát lạnh sẽ làm dịu đi mọi cơn đau còn sót lại trong cơ thể cô, và cô không muốn chần chừ thêm nữa. Khi vừa chuẩn bị lao xuống nước, một lực mạnh bỗng kéo cô lại.

Cố Dạ Hàn đứng ngay trước mặt, ánh mắt anh đầy khó chịu.

- Cô không thay đồ bơi mà định lao xuống như vậy sao?- Giọng anh lạnh lùng và không hề có sự nhượng bộ.

Cô giật mình, nhưng ngay lập tức, cô ngẩng đầu lên, không muốn tỏ ra yếu thế.

Tôi đâu có làm gì sai, chỉ là muốn vận động một chút.Anh nghĩ tôi cần phải xin phép sao?- Cô trả treo lại, đôi mắt không rời khỏi anh.Cố Dạ Hàn chỉ nhìn cô, khuôn mặt anh cứng đờ.

- Cô không nghe lời tôi bao giờ, phải không?- anh hỏi, giọng nghiêm nghị.

Cô nhìn anh một lúc, rồi cười khẩy.

Anh không thể kiểm soát mọi thứ trong cuộc sống của tôi, Dạ Hàn.Tôi biết sức mình và tôi muốn tự do làm những gì tôi thích.- Lời nói của cô vừa kiên quyết lại vừa đầy thử thách.Anh không nói gì thêm, nhưng ánh mắt của anh lại chứa đầy sự bực bội.

Cô có thể tự do làm những gì mình muốn, nhưng đừng quên rằng sức khỏe của cô quan trọng hơn tất cả.Nếu cô không biết tự chăm sóc mình, tôi sẽ giúp cô.- Anh nói, giọng anh không còn lạnh lùng như trước, mà có chút kiên nhẫn.Cô hít một hơi dài, rồi lặng lẽ quay lại phòng thay đồ.

- Được rồi, tôi sẽ thay đồ,- cô nói, nhưng trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy khó chịu trước sự kiểm soát của anh.

Cô hiểu rằng anh chỉ quan tâm đến cô, nhưng cô cũng không thể cứ mãi sống trong cái bóng của anh. Cô cần không gian và tự do để tự mình khám phá giới hạn của bản thân.



Cố Dạ Hàn ngồi trên ghế gần hồ bơi, ánh mắt anh chăm chú quan sát cô, cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát cô, nhưng trong lòng lại không khỏi cảm thấy có gì đó khác biệt. Cô luôn khiến anh khó lòng nắm bắt được.

Một lúc sau, cô bước ra từ phòng thay đồ, diện một bộ đồ bơi gợi cảm, vừa vặn ôm lấy từng đường cong cơ thể, khiến cho người khác không khỏi chú ý.

Tuy vậy, những vết sẹo, lớn nhỏ đan xen khắp cơ thể cô, chẳng thể che giấu được quá khứ đầy đau đớn mà cô từng trải qua. Nhưng không ai có thể phủ nhận rằng những vết sẹo ấy chỉ làm tôn thêm vẻ đẹp đầy mạnh mẽ và quyết liệt của cô.

Cố Dạ Hàn không thể không chú ý đến hình xăm trên hông cô. Một thiết kế phức tạp, đầy bí ẩn, như là một dấu hiệu không thể xóa nhòa của quá khứ.

Anh không biết vì sao, nhưng hình xăm ấy khiến anh cảm thấy có chút gì đó không yên lòng.

Cô nhận thấy ánh mắt của anh, nhưng không thèm phản ứng. Cô chỉ khinh bỉ nhìn anh một cái, rồi quay lưng bước xuống hồ

Mái tóc của cô bay theo từng bước chân, và khi cô lao xuống nước, như một làn sóng mạnh mẽ, tất cả những suy nghĩ về anh, về mọi thứ xung quanh cô, như đều bị cuốn trôi đi.

Cố Dạ Hàn vẫn ngồi im, không cử động, chỉ nhìn theo bóng dáng cô, trong lòng không khỏi băn khoăn.

Có phải vì cô quá mạnh mẽ, hay vì anh không thể hiểu nổi sự phức tạp trong con người cô, mà khiến anh cảm thấy như vậy?

Cô quay lên khỏi mặt nước, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Cố Dạ Hàn, không hề có chút do dự hay sợ hãi. Đưa tay vuốt mái tóc ướt, cô nói, giọng đầy thách thức:

Anh tính ngồi im như vậy à?Nếu anh muốn ngồi nhìn thì cũng được, nhưng đừng tưởng tôi sẽ để anh yên.Anh nghĩ là thắng trong cuộc đua xe thì đã xong chuyện? Còn lâu nhé, tôi sẽ tìm cách trả thù anh.Cô nhếch mép, không giấu nổi sự quyết đoán trong mắt. Những vết thương cũ đã dần lành, nhưng cuộc đua ấy vẫn như một vết sẹo trong lòng cô, và Cố Dạ Hàn chính là nguyên nhân khiến cô thua cuộc.

Cố Dạ Hàn vẫn ngồi đó, ánh mắt như chưa bao giờ rời khỏi cô. Anh nhướng mày, vẻ mặt không hề thay đổi.



Đối diện với sự thách thức, anh lại càng trở nên bình thản hơn, dường như chẳng có gì có thể làm anh rung động.

Nhưng trong lòng, anh hiểu rằng, cô chính là kiểu người không dễ dàng bỏ qua những chuyện như vậy.

Vậy sao?- Anh nói với giọng trầm, không tỏ vẻ sợ hãi hay lo lắng.Tôi rất mong chờ xem cô sẽ làm gì.Anh không vội vàng đứng lên, mà vẫn ngồi đó, lạnh lùng quan sát cô, như thể đã đoán trước cô sẽ làm gì, nhưng lại không thể biết được cô sẽ trả đũa như thế nào.

Cô tiếp tục đứng trên bờ, đôi mắt lấp lánh sự thích thú pha lẫn châm biếm, giọng nói vang lên đầy xéo xắt:

Thế nào? Cứ ngồi yên như vậy à?Cứ ngồi đó mà nhìn tôi thì tôi sẽ càng làm cho anh phải hối hận.Nếu anh đủ can đảm, thì đừng ngồi đó như một bức tượng.Cô quay người, bước đi mấy bước trong hồ, đôi mắt vẫn không rời khỏi anh, như thể muốn thách thức anh, ép anh phải làm một điều gì đó.

Cố Dạ Hàn im lặng nhìn cô một lúc lâu, đôi mắt hắn không giấu nổi sự tò mò và quyết đoán. Một chút nụ cười thoáng qua, rồi anh bắt đầu cởi chiếc áo thun của mình một cách chậm rãi, khiến không gian xung quanh bỗng trở nên tĩnh lặng hơn.

Anh bước xuống hồ, từng bước đi vững vàng, không hề do dự. Vị trí của anh dần dần sát lại gần cô, khoảng cách giữa hai người trở nên gần gũi hơn. Cố Dạ Hàn không nói gì, chỉ lướt qua cô, đôi mắt sắc lạnh không rời khỏi khuôn mặt của cô.

Cô nhìn anh, không khỏi thầm nhủ rằng mình vẫn chưa làm anh thất vọng, nhưng cô cũng không thể phủ nhận rằng trong khoảnh khắc này, anh đúng là một đối thủ đáng gờm.

Cô nhìn anh, ánh mắt sắc lạnh, như thể đang tính toán bước tiếp theo để trả thù. Những vết thương chưa hoàn toàn lành, nhưng trong khoảnh khắc này, sự thách thức và khao khát chiến thắng đã làm cô quên hết.

Mỗi cử động của Dạ Hàn đều khiến cô cảm thấy như đang bị lôi kéo vào một trò chơi nguy hiểm mà cô không thế dừng lại.

Dạ Hàn cảm nhận được sự thay đổi trong không khí, một sự căng thẳng đặc biệt khi ánh mắt của cô dần chuyển từ thách thức sang những tính toán thầm lặng.

Anh không vội vã, nhưng cảm giác như có điều gì đó sắp xảy ra, một trò chơi mà anh không thể đoán trước kết quả. Anh cảm nhận được sự giận dữ, cũng như quyết tâm trong thái độ của cô, và dù không nói ra, anh đã sẵn sàng đối mặt với bất kỳ động thái nào từ cô.

Anh không vội vàng, nhưng trong lòng đã âm thầm chuẩn bị. Cô đã thử thách hắn, và giờ, anh không thể để cô dễ dàng chiến thắng, dù chỉ là trong một trò chơi nhỏ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.