Cố Dạ Hàn vẫn chưa rời đi, anh đứng lặng lẽ trong bóng tối gần ngôi nhà, đang nói chuyện với thuộc hạ của mình qua điện thoại.
Mặc dù anh đã quyết định không can thiệp vào chuyện của Tần Vũ Mộng, nhưng khi biết cô gặp phải sự nguy hiểm, anh vẫn không thể không quan sát.
Giọng anh trầm thấp, bình thản, nhưng trong đôi mắt lạnh lùng ấy lại ẩn chứa sự không hài lòng:
- Đảm bảo rằng mọi thứ đều dưới kiểm soát. Cô ấy không phải là người dễ bị bỏ qua.
Bất ngờ, ánh đèn phía bên trong ngôi nhà bỗng vụt tắt, và chỉ một khoảnh khắc sau, anh thấy bóng dáng của Tần Vũ Mộng lao vút ra khỏi cửa chính, khuôn mặt đầy căng thẳng.
Cố Dạ Hàn nhíu mày, không khỏi ngạc nhiên khi thấy cô xuất hiện một cách vội vã như vậy. Cô không phải là người dễ dàng bị dồn vào thế bí, vậy thì lý do gì khiến cô phải bỏ chạy vào lúc này?
Anh nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện với thuộc hạ, rồi ra hiệu cho người của mình giữ vị trí.
Khi thấy cô chạy về phía con hẻm, đám người kia nhanh chóng đuổi theo sau, anh biết ngay rằng tình hình đã trở nên nghiêm trọng.
Nhưng Cố Dạ Hàn không có ý định can thiệp ngay lập tức. Anh muốn xem cách cô giải quyết tình huống này.
Cô gái này, dù mỏng manh nhưng lại đầy mạnh mẽ. Anh không thể không đánh giá cao sự kiên cường và khả năng xử lý tình huống của cô. Dù sao, cũng đã đến lúc anh phải quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choi-voi-lua/3726131/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.