Trong nháy mặt gương mặt đỏ bừng của Lưu Hạ Thanh từ từ rút đi,mặt cậu đen lại nhanh chóng đến mức mắt thường có thể thấy. 
Tất cả mọi người nhanh chóng dập tắt cái từ đáng yêu kia đi,từ như thế căn bản không thể đem ra để miêu tả Lưu Hạ Thanh all! 
Trước ánh mắt sắc như dao của cậu,mọi người như không có gì quay đi làm việc của mình,Tạ Vân Phong nuốt một ngụm khí lạnh cố gắng co rúc người như không tồn tại. 
Lưu Hạ Thanh ngồi phịch xuống ghế,tay chân bủn rủn như bị rút hết sức lực,trong đầu lại ong ong câu mà Lục Yến nói. 
"áo của tôi có thơm không?" 
Lưu Hạ Thanh suy sụp muốn chết,sao hắn lại biết chứ! Thật mất mặt! 
Phi tang, phải giết người diệt khẩu mới được! 
Trong đầu cậu bây giờ đang rối loạn nghĩ nên làm thế nào để chơi Lục Yến một vố,chuyến này không xong với ông đâu! 
Nghĩ rồi lại nghĩ,toàn bộ cơ thể cậu như bị bao chùm bởi một tầng mây đen cuồn cuộn vậy,Cô giáo mới buổi đầu thực tập gặp phải một học sinh cả người toả ra khí lạnh như vậy,trong lòng cô hoảng loạn không thôi. 
Thế mà ngày đầu đi làm của mình lại phải trải qua tình cảnh như này... 
Mọi người trong lớp cũng bởi vì cậu mà khổ sở không thôi, bình thường cậu không hay bắt nạt ai nhưng mọi người ai mà chưa từng nghe danh của cậu. 
1 chọi 5 mà vẫn còn thành thơi nghỉ tay hút miếng trà sữa,đã vậy đánh xong cậu còn lo lo kinh tế gia đình người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-em-da-tinh-san-hau-qua-chua-/3731887/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.