đang vui vẻ tâm quát cho Tạ Vân Phong thì cậu cảm nhận được có một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn mình. 
Lưu Hạ Thanh giữ tư thế nắm cổ áo Tạ Vân Phong mà quay ra sau nhìn chỉ một khoảnh khắc bắt gặp ánh mắt đó người cậu như cảm thấy sợ hãi mà co người lại. 
Lục Yến khoanh tay trước ngực,đầu dựa vào cửa nheo mắt nhìn hai người. 
Tạ Vân Phong bất giác nuốt nước bọt,tay trái đang siết cổ áo Lưu Hạ Thanh cũng buông ra,lưng đổ đầy mồ hôi, trong đầu lại hiện lên cả đống dấu hỏi chấm 
"mình động gì tới Lục Yến sao? Sao cứ có cảm giác tẹo nữa mình sẽ biến thành Dương Quá nhỉ?" 
Lưu Hạ Thanh bị mắt nóng rực của hắn làm bối rối,nếu là trước kia chắc chắn cậu sẽ vênh mặt lên mà quát "nhìn cái gì?" 
Nhưng không hiểu sao bây giờ bị ánh mắt kia của Lục Yến trắng trợn nhìn chằm chằm cậu lại không thể phản ứng gì,đến nói chuyện cũng khó. 
Tại vì sao? 
Tại vì cái cảm giác quái dị kì lạ kia lại xuất hiện nữa!!! 
Đầu nặng nề, tay chân nhũn ra không còn sức,cơ thể bắt đầu nóng lên. 
Tay bất giác buông cổ áo Tạ Vân Phong ra,cả người lao đao như có như không chống bàn. 
Lưu Hạ Thanh cắn răng dùng sức để bản thân không khụy xuống sàn mà quay về chỗ ngồi. 
Cậu thề dù trời có sập đi chăng nữa thì cậu cũng sẽ không để bản thân mất mặt trước mặt Lục Yến nữa!!! 
Lục Yến đưa ánh mắt đuổi theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-em-da-tinh-san-hau-qua-chua-/3731886/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.