Tiếng chuông điện thoại vang lên, giờ phút này với Đồng Thiên Ái nótrở thành thứ âm thanh độc nhất trên thế giới. Giai điệu bài hát từ từtăng lên, một lần rồi lại một lần vang lên.
Đồng Thiên Ái lẳng lặng chờ đợi, nghe tiếng chuông im lặng rồi thêmlần nữa vang lên. Tâm chợt níu chặt. Nó sẽ vang lên ba hồi sao? Là ainhớ đến cô? Tiểu Tình sao? Hay là anh Bạch Minh? Không thì là ai đây?
Nhạc chuông tắt ngấm
Đồng Thiên Ái nín thở, hồi hộp chờ đợi nghe tiếng chuông lần nữa.Trong khoảng khắc đợi chờ, Đồng Thiên Ái phát hiện chính mình như thếnào mong đợi. Mong đợi có người nhớ đến mình. Cô không biết trong biểnngười mênh mông này ai sẽ là người cho cô dựa vào, trạm dừng chân của cô khi nào thì mới xuất hiện.
Đồng Thiên Ái cúi đầu, nhìn túi xách, cắn cắn môi, bất chợt muốn khóc. Tại sao điện thoại không vang lên lần nữa? Tại sao?
Thình thịch…. Thình thịch…. Thình thịch… Thình thịch… Tiếng chuông lại lần nữa vang lên.
Lần này Đồng Thiên Ái không chút do dự, có thể nói là vội vàng mở ngay túi xách, lấy điện thoại ra ngoài, không kịp nhìn đến tên người gọi,luống cuống ấn phím nghe. Áp điện thoại lên tai, lại phát hiện khôngbiết mình sẽ nói những gì.
“Em sao rồi?” Bên kia điện thoại truyền đến âm thanh trầm ổn của đàn ông.
Đồng Thiên Ái nắm chặt điện thoại, trái tim nóng lên, một trận chuaxót dâng lên cổ họng, trước mắt là một mảng sương mù.Không cần… khôngcần trong thời điểm này hỏi tôi sao rồi… Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-toi-chu-tich-tong-tai/3111034/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.