Nương nương, bệ hạ đến rồi.
Một cung nữ quét dọn bước vào cất tiếng thông báo, nhưng hoàng hậu vẫn yên tĩnh không động đậy. Đã mười ngày trôi qua, nàng ta vẫn giữ cái bộ dạng du hồn đó của mình. Cung nữ lắc đầu, lần nữa lui ra.
Hoàng đế đẩy cánh cửa, ánh sáng bên ngoài cứ thế tràn vào. Khương Hậu ngẩng đầu nhìn bộ dạng uy nghiêm lãnh lẽo của hắn, bật cười:
- Ta đợi lâu vậy cuối cùng cũng đợi được bệ hạ đến.
Hoàng đế đóng cửa, ngăn cản ánh sáng ở bên ngoài. Hắn chậm rãi tiến đến gần, cất giọng bình thản:
- Có biết tại sao ta phong ngươi làm hoàng hậu không?
Khương Như thu lại ý cười, đáp:
- Ta là mệnh phượng hoàng, sinh ra đã có số ngồi lên phụng vị. Ngày đó Vô Danh đại sư đã điểm, nên bệ hạ mới phong ta làm hậu.
Hoàng đế lắc đầu, ánh mắt âm trầm nhìn về phía Khương Như:
- Không, vì đó là ý của hoàng huynh ta. Huynh ấy muốn bảo vệ huyết mạch duy nhất của mình và Lâm Tĩnh Dung, mới bảo ta để ngươi làm hoàng hậu. Chỉ khi cho các ngươi quyền lực mà các ngươi mong muốn, Huyền Nhi mới có thể lớn lên một cách an toàn.
Khương Như sững sờ, khó mà tin nhìn về phía Hoàng Đế. Nàng ta xông đến, giống như bản thân vừa nghe thấy chuyện hoang đường mà hỏi lại:
- Đây là ý gì? Hả... Ta hỏi ngươi có ý gì..?
Hoàng đế bình tĩnh ngẩng đầu, thản nhiên đáp:
- Lâu nay ta sủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541956/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.