Hòa Điện không khí âm trầm. Lúc Dạ Hiên dìu Thái Hậu đến đã thấy một đám người đang quỳ ở đó. Hoàng Hậu thì có vẻ thất thần, im lặng ngồi trên ghế. Thái Hậu thấy người trước mặt thật sự là hoàng đế thì kinh ngạc không thôi.
- Chuyện này... là thế nào..?
Hoàng Đế liếc sang Khương Hậu, cười lạnh:
- Trẫm chẳng qua là âm thầm rời cung, không ngờ lại may mắn thoát chết. Hoàng Hậu, nàng nói xem có phải không?
Khương Hậu bình tĩnh đứng dậy, tiến lên mấy bước quỳ xuống trước mặt Hoàng Đế:
- Thần thiếp nhất thời sơ ý, không nhận ra kẻ đó là đồ giả mạo. Xin bệ hạ trách phạt.
- Nói như ngươi thì ngay đến ai gia cũng hồ đồ rồi sao?
Thái Hậu phẫn nộ, khó mà tin được lại có chuyện hoang đường thế này. Hoàng Đế để một kẻ mạo danh mình ở lại trong cung, còn bản thân thì đột nhiên biến mất.
Hoàng Đế nhếch môi, ánh mắt hướng về phía Khương Hậu trở nên sắc bén:
- Nếu trẫm không làm vậy, sao biết được lòng dạ của nàng và Thừa Tướng.
Khương Hậu ngẩng đầu, ngay thẳng đáp:
- Bệ hạ, oan uổng cho thần thiếp. Là Quý Phi ra tay hạ độc rồi bỏ trốn.
Hoàng Đế mỉm cười, nói rất thản nhiên:
- Nàng vội gì kêu oan. Cứ để trẫm nói hết đã. Dẫn người vào đây.
Đại nội thị vệ áp giải Lương thái y đến, nét mặt âm trầm.
- Những gì ngươi đã nói với trẫm, lập lại một lần trước điện cho Thái Hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541958/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.