Nam nhân kia bị thương khá nặng, sau khi Tần Dao mời đại phu băng bó thì để A Lục ở lại canh chừng. Đến nửa đêm hắn cũng mơ màng tỉnh lại. A Lục đang ngủ gục trên ghế, cảm nhận có một luồn hơi thở nguy hiểm đến gần liền mở mắt, nghiêng người tránh né lưỡi kiếm đang hướng về phía mình. Hắn nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Ta có lòng tốt cứu ngươi, vậy mà ngươi lại muốn mạng của ta?
Nam nhân kia sững người, vội vàng thu kiếm. A Lục chỉnh lại y phục, thấy vết thương người kia đã chảy máu thì nhắc nhở:
- Chớ cử động mạnh, cởi y phục ra ta giúp ngươi băng bó lại.
Nam nhân vẫn bất động, hồi lâu mới khó khăn mở miệng:
- Ngươi là ai? Đây là đâu?
A Lục đứng dậy đi lấy hòm thuốc mà đại phu để lại, bình thản đáp:
- Ta tên Lục Xuyên, ngươi cứ gọi ta A Lục là được. Chỗ này là Trấn Bắc Hầu phủ, là quận chúa của ta đã cứu ngươi.
A Lục lấy thuốc bột rắc lên vết thương, nam nhân đó đến mày cũng không thèm nhíu, tiếp tục hỏi:
- Quận chúa ngươi tên là gì?
A Lục ngẩng đầu, không vui nói:
- Danh hào của quận chúa hạ nhân không thể gọi, ngươi không biết sao?
- Ngươi là thuộc hạ của nàng?
A Lục cẩn thận giúp hắn băng lại vết thương, hờ hững đáp:
- Đúng vậy.
Nam nhân im lặng một lúc, chợt nói:
- Ta là Thượng Quan Túc Phong, quê ta ở phương Bắc. Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541954/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.