Cẩm Tú Phường đón khách không mời, Phụng Chi Lan cũng không mấy niềm nở. Bởi kẻ đến lần này là một đại phiền phức.
Thượng Quan Túc Phong nhìn một vòng nơi ở của Phụng Chi Lan, cất tiếng nhận xét:
- Công chúa giờ đây thay đổi nhiều, kể cả thói quen cũng không giữ lại. Chả trách nhiều năm như vậy ta tìm không ra.
Phụng Chi Lan nhếch môi, nhàn nhạt nói:
- Ta ở hoàng thất Vu Đan không đến nửa năm, Quốc Sư làm sao biết ta ưa thích thứ gì?
Thượng Quan Túc Phong thong thả uống trà, cười đáp:
- Không phải công chúa thích đồ mỹ nghệ sao, còn có tranh chữ nữa.
Khi Thượng Quan Túc Phong nói lời này, bàn tay đặt trên thư án của Phụng Chi Lan khẽ động. Nàng nhíu mày, thẳng thắn nói:
- Ngài đến là muốn ôn chuyện cũ với ta sao?
Thượng Quan Túc Phong lắc đầu, hắn nào có rảnh rỗi đến vậy chứ? Nhưng bản chất là người phong nhã, gặp cố nhân đương nhiên phải xã giao vài lời. Nhưng Phụng Chi Lan không phải người đủ kiên nhẫn để lắng nghe, chưa gì đã bắt đầu nổi nóng. Thượng Quan Túc Phong hết cả hứng tán gẫu, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mấu chốt của chuyến ghé thăm.
- Ta đến để lấy thứ năm đó công chúa đã tiện tay mang đi khỏi hoàng thất Vu Đan.
Phụng Chi Lan đoán không sai, nhưng vẫn thản nhiên đáp:
- Ta không hiểu quốc sư đang nói gì? Năm đó ta đi, đến cả một con ngựa cũng chưa từng lấy của các ngươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-phai-dien-ha-hac-am/2541952/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.