Cố Thành Viêm nửa thân trên trần trụi, vẻ mặt bình tĩnh, khuôn mặt không có chút ngượng ngùng.
Mà Nhưng Lan, mặt lại ửng đỏ, không biết phải làm sao.
“Tôi đi ra ngoài trước.” Khả Lan cúi đầu, nghiêng đầu vội vàng đi ra.
Lúc ra cửa, vẫn không quên đóng cửa.
Cô hi vọng lúc cô quay lại, Cố thủ trưởng đã mặc quần áo.
Mà Cố Thành Viêm đứng trước cửa phòng tắm, ánh mắt vẫn nhìn về phía cửa phòng, nhếch miệng nở nụ cười.
Thật sự là thuần khiết!
Sau khi Khả Lan đi ra cửa, liền xuống ghế salon ở dưới lầu ngồi, dì Lưu nhìn thấy Khả Lan ngồi ở lầu dưới, giúp Khả Lan rót một ly nước.
Nhìn thấy khuôn mặt Khả Lan ửng đỏ không khỏi nghĩ đến việc kia.
Hai vợ chồng giận dỗi sao? Cậu chủ chọc cô chủ tức giận, cụt hứng bỏ đi?
Cậu chủ cũng vậy, bình thường mặt lạnh ít nói, sau khi cưới vợ cũngphải học cách dịu dàng một chút, đừng luôn đem theo thói quen của quânđội, quan hệ bất hòa, đến lúc nào thì bà chủ mới có cháu để bế?
Mà Khả Lan thấy dì Lưu rót nước cho mình, vội vàng cầm lên uống....vốnnghĩ cho đỡ sợ, nhưng nước vừa mới vào trong miệng, mới phát hiện, nướcquá nóng, một hớp vào cổ, nóng đến nỗi cổ hỏng cô bỏng rát.
Rồi sau đó Khả Lan không ngừng ho.
Cô vừa vỗ ngực mình, vừa lè lưỡi muốn thả khí nóng trong miệng ra ngoài.
Nhưng cô mới chỉ thở hai ngụm, phía sau lưng liền bị người khác vỗ nhẹ hai cái, giúp cô thuận khí.
Khả Lan cho rằng là dì Lưu, nhưng ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/47339/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.