Sau khi nhập số điện thoại của mình vào, Khả Lan mới tạo số liên lạc, sau đó nhập tên, cuối cùng mới đưa cho Cố Thành Viêm.
Sau khi thấy Khả Lan lưu số điện thoại, lúc này Cố Thành Viêm mới lấy điện thoại lại.
Ánh mắt hơi liếc nhìn Khả Lan, đôi lông mi thon dài khẽ chớp, con ngươi đen nhánh, luôn nhìn anh một cách cẩn thận, bộ ngực to lớn mê ngườigiống như đang mời chào người tới hái.
“Mua cái gì?” Cố ThànhViêm nhắc lại câu hỏi mà lúc nãy Khả Lan không nghe rõ, bình tĩnh hỏilại lần nữa, khuôn mặt lạnh lùng, vẻ mặt không vui không buồn như cũ,lời nói thanh thoát, làm cho người ta cảm thấy lỗ chân lông đều dựng hết lên.
Khả Lan hơi dừng lại, giương mắt nhìn về phía Cố ThànhViêm, cảm thấy hình như lúc nãy Cố Thành Viêm hỏi như vậy, nhưng lạikhông xác định lắm.
Chỉ là, bây giờ Khả Lan nghe rõ lời CốThành Viêm hỏi, không dám chậm trễ, vội vàng giơ cao túi đồ trong taynói: “Mua hai bộ quần áo.”
Khả Lan nói tới đây, đột nhiêngiống như nhớ ra điều gì đó, vội vàng móc từ trong túi ra thẻ ngân hàng, đưa cho Cố Thành Viêm nói: “Tôi đã mua quần áo rồi, trả lại thẻ choanh.” Cô cũng không muốn lại dùng thẻ này.
Cố Thành Viêm liếcnhìn Khả Lan lấy thẻ ngân hàng ra, không nhận, mặt vẫn bình tĩnh nói:“Cô cầm đi, sau này sẽ phải dùng đến.” Cố Thành Viêm nói tới đây lạiliếc nhìn quần áo mà Khả Lan đã mua.
Mặc dù ở trong túi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một chút, là một bộ quần áo màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/47338/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.