Ánh mặt trời từ phía đông chậm rãi chiếu vào trong phòng, sương sớm mù mịt, dần dần di chuyển, sương mù tích lũy trong đêm, cái rét sớm mai, dưới sự thúc giục của ánh mặt trời, miễn cưỡng nhẹ nhàng biến mất.
Trong đại viện quân đội, từ từ mà trở nên rõ ràng, có vẻ sáng sủa.
Cố Thành Viêm đã dậy từ sớm, xuống lầu bảo dì Lưu nấu đồ ăn bổ dưỡng cho Khả Lan.
Rồi sau đó, thấy có xe đậu trong khuôn viên, anh liền nghĩ tới chuyện phải dạy Khả Lan lái xe.
Tâm tình tốt đi lên lầu, muốn xem cô dậy chưa.
Lại thấy Khả Lan đang ngồi trong phòng, ánh mắt vẫn nhìn tấm hình chụp chung lúc nhỏ.
Anh khẽ cười đi về phía trước.
Khả Lan cảm thấy có người đi vào, xoay người thấy là Cố Thành Viêm, không vội vã lên tiếng, khóe miệng khẽ nở nụ cười, đi về phía Cố Thành Viêm.
“Hôm nay không tới doanh trại sao?” Khả Lan hỏi trước, con ngươi đen nhánh, nhìn chằm chằm khuôn mặt Cố Thành Viêm, trên mặt nở nụ cười.
Cô có thể tiếp nhận việc Cố Thành Viêm giúp cô giành hạng mục, đối phó với nhà họ Lương; là vì dệt lưới, đối phó với người nhà họ Dương.
Nhưng cô không thể tưởng tượng, từ hơn một năm trước, cô đã là một phần của kế hoạch.
Nếu như mẹ cô bệnh, cũng là một phần trong kế hoạch, vậy người đàn ông kia quá đáng sợ.
Nhìn bộ dáng khổ sở của mẹ, cô hận không thể giết chết Lâm Khởi Nghiệp, cùng với Lương Tú Ly.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-nham-sep-lon/2085766/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.