"Tự tôi có cách, em cứ ăn là được."
Tôi cảm động trong lòng, ngoại trừ Diệp Phong ra, chưa có người đàn ông nào từng mua kẹo bông gòn cho tôi.
"Cám ơn."
Anh ta không nói gì, chỉ nhìn về phía trước.
Tôi nhẹ nhàng liếm một chút, đầu lưỡi vừa chạm đến, nó liền tan chảy ra, cảm thấy còn chưa có ăn cái gì, nhưng trong miệng thật ngọt, tôi cắn một ngụm rồi lại thêm một ngụm, trong lòng thật thích thú, giống như một đứa trẻ.
Anh ta nhìn tôi ăn vui vẻ, khó hiểu nhíu mày: "Cái này ăn ngon như vậy sao?"
"Anh chưa từng ăn à?"
"Tôi không ăn đồ ngọt!"
"Vậy ăn thử một miếng đi." Tôi đưa que kẹo đến trước mặt anh ta, anh ta quay mặt sang chỗ khác nói: "Không cần!"
"Chỉ ăn thử một miếng thôi, ngon lắm đó, anh ăn thử đi!" Tôi không chịu buông tha, ép anh ta ăn cho bằng được.
Anh ta bị ép, hoài nghi nhìn tôi: "Thật sự ngon sao?"
"Tất nhiên rồi!"
"Sẽ không bị đau bụng chứ?"
"Hỏi thừa!"
Anh ta do dự một hồi lâu, mới cẩn thận vươn đầu lưỡi, liếm một chút.
"Thế nào, ăn có ngon không?"
"Không ăn được gì hết!" Anh ta liếm liếm môi.
"Anh không thấy trong miệng có vị ngọt sao? Không thấy cảm giác này rất thú vị sao?" Tôi vui vẻ cười, cầm kẹo bông trong tay vừa cắn vừa liếm, nụ cười tươi rói bên môi.
Anh ta kinh ngạc nhìn chằm chằm tôi, tôi chú ý tới, hỏi anh ta: "Sao anh lại nhìn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162766/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.