Tôi cũng nổi giận: "Lục Minh Hiên, anh quá đáng như vậy, không sợ có báo ứng sao?"
"Báo ứng? Báo ứng cái gì đây?" Anh ta cười như không cười nhìn tôi: "Anh tự nhận mình không có bạc đãi em, em muốn thứ gì anh cũng cho! Em muốn vai chính, anh cho em vai chính, em muốn làm người phụ nữ của anh, anh cũng để cho em làm! Ngược lại, em được voi đòi tiên, đã có anh làm chỗ dựa rồi, lại còn dám quyến rũ người đàn ông khác! Quay phim chẳng qua chỉ là cái cớ thôi, trên thực tế là hai người đã ước hẹn sẵn! Em chính là muốn cùng anh ta sớm tối được ở bên nhau!"
"Anh nói bậy!" Tôi tức giận rống to, có cảm giác oan uổng, trong lòng thật ủy khuất, khó chịu, suy nghĩ của người đàn ông này sao lại cực đoan như vậy chứ?
"Sự thật ở ngay trước mắt, anh có nói sai cái gì sao? Lúc trước anh đã nói bộ phim tiếp theo sẽ để vai nữ chính cho em, vì sao em lại còn muốn chọn một bộ phim khác? Chẳng lẽ đi theo anh thì không được đóng phim sao?"
"Tôi không thể cả đời đều phải dựa vào anh!"
"Đúng vậy! Em không định cả đời đều dựa vào anh, em biết sẽ có một ngày anh chơi chán em, sau đó vứt bỏ em, cho nên bây giờ em đã lo tìm đường lui cho mình, mà Tô Quân chính là mục tiêu kế tiếp của em! Anh nói có sai sao?"
"..." Suy nghĩ của anh ta làm tôi phải hoảng loạn.
"Như thế nào? Chột dạ sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162745/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.