"..." Gương mặt tôi lạnh lùng, không nói gì.
"Nghe nói cô là đại minh tinh! Dáng dấp cũng không tệ!" Hắn ta thô lỗ quan sát tôi từ trên xuống dưới: "Nghe mẹ cô nói, cô đi đóng phim kiếm được rất nhiều tiền, cô nhất định sẽ giúp ả trả nợ, bây giờ tôi tới đây để đòi tiền, cô đã chuẩn bị xong ba ngàn vạn chưa?"
Người đàn bà này, thì ra ngày hôm qua lấy tôi làm bia đỡ đạn, khó trách hôm qua bọn họ bỏ qua cho bà ấy, thì ra bà ấy đã kêu với bọn họ sáng sớm hôm nay lại lấy tiền, cho nên tối qua có chết bà cũng không chịu đi, muốn ở lại đây thêm một buổi tối nữa!
Tôi lại một lần nữa hận bản thân mình không đủ dứt khoác, ngày hôm qua đuổi bà ấy đi là tốt rồi! Dù bà ấy có chết cũng không liên quan tới tôi!
"Tôi không định trả nợ giúp bà ấy!" Giọng nói của tôi lạnh lùng không mang theo một chút tình cảm, giống như không quen biết người đàn bà đang đứng trước mặt.
"Hả?" Tên mặt sẹo thấy thái độ của tôi, đại khái cũng biết chuyện gì đang xảy ra, cong khóe miệng, nói với Mạc Văn Phượng: "Xem ra con gái mày không định đem tiền ra cứu mày rồi! Mày nói tao phải làm sao bây giờ?"
"Tôi... Không biết..." Mạc Văn Phượng cũng không biết phải làm sao bây giờ, cúi đầu cắn môi, cơ thể run lên.
"Hôm qua tao đã về không một lần rồi, chằng lẽ lần này mày cũng để tao trở về tay không sao?" Người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162632/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.