Mà tôi, cũng không sao, dù sao Lục Minh Hiên cũng không thích tôi, bây giờ ba anh ta cũng ghét tôi, không phải là hợp lý rồi sao?
Nhắc tới Lục Minh Hiên, anh ta thật sự không thích tôi sao?
Ngày đó trước mặt ba anh ta, anh ta nắm tay tôi kéo đi, tôi có một loại cảm giác rung động, giống như cảm giác bị anh ta dẫn đi bỏ trốn, liều lĩnh cũng phải che chở cho tôi, cảm giác đó làm tôi phải nhớ lại, tim cũng không khỏi đập "thình thịch".
Chẳng lẽ, anh ta cũng có một chút thích tôi sao? Hoặc thật ra thì, anh ta thích tôi?
Không thể nào đâu, người anh ta thích phải là người phụ nữ tên Mộng Na kìa! Cho nên mới gây lộn với ba mình, cũng tại vì năm đó ba anh ta ép Mộng Na bỏ đi, bây giờ lại muốn ép tôi, làm cho anh ta kích động muốn bảo vệ tôi.
Dù sao, anh ta cũng không thể nào thích tôi được, không thể nào không thể nào...
"Đang nghĩ cái gì đó?" Giọng nói của ông ngoại chợt vang lên, kéo tôi trở về thực tại.
"À, không có gì." Tôi hoàn hồn, lúc này mới phát hiện trên tay đang gọt được nửa quả táo, đã ngừng lại thật lâu không động đậy, vì vậy tiếp tục gọt.
"Mấy ngày nay không có xảy ra chuyện gì chứ?" Dường như ông ngoại đã phát hiện ra cái gì.
"Không có!"
"Người phụ nữ tự sát ở hôn lễ, có quay lại tìm con không?"
"Không có." Cũng nằm bệnh viện rồi, làm sao tìm tới gây phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162556/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.