Anh ta đưa một tay ôm tôi vào lòng, ép tôi ngồi lên đùi anh ta, ôm tôi thật chặt, chôn đầu sát vào trong ngực tôi, hít thở thật sâu, hai tay trói chặt thắt lưng tôi, giống như muốn bóp nát tôi, ép vào trong cơ thể anh ta.
Tôi hơi nhíu mày, không dám đẩy anh ta ra, chỉ có thể để mặc cho anh ta ôm.
Qua một hồi lâu, anh ta mới từ từ buông thắt lưng tôi ra, tôi hít thở hổn hển.
"Mạc Oánh..." Giọng nói trầm thấp của anh ta mang theo nhàn nhạt ưu thương, giống như cái âm hồn.
"Ừ?" Tôi trả lời, cũng không dám thở mạnh.
"Em sẽ vì tiền mà rời bỏ anh sao?"
"..."
"Giống như cô ấy, vì tiền mà rời bỏ anh..."
"Cô ấy là ai? Mộng Na sao?" Tôi không nhịn được tính tò mò trong lòng, cẩn thận hỏi.
Anh ta không nói gì, trầm mặc một hồi lâu, mới lại mở miệng: "Em có thể vì tiền mà đến với anh, nhưng không thể vì tiền mà rời bỏ anh."
"..." Tôi không biết phải nên trả lời anh ta thế nào.
Vì tiền mà rời bỏ anh ta? Thì ra người đó là Mộng Na, chính là vì tiền mà rời bỏ anh ta sao? Mộng Na là ai?
Đột nhiên tôi thật tò mò về người phụ nữ này, một người có thể khiến cho Lục Minh Hiên yêu sâu đậm như vậy, rốt cuộc là người như thế nào? Cô ta nhất định là rất ưu tú! Suy nghĩ một hồi, trong lòng tôi không khỏi có một cảm giác ê ẩm...
****************
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162558/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.