"Con chưa từng trêu chọc cô ta, cũng không có đùa giỡn cô ta, cô ta tự thích con, con chỉ là không có từ chối mà thôi!" Giọng nói của Lục Minh Hiên trầm thấp mà ngạo mạn.
Cái câu con không có từ chối kia, vang vọng trong lòng tôi.
Cái gì gọi là không có từ chối? Cái bánh đưa tới ngay miệng rồi, cho nên miễn cưỡng cắn một cái sao? Là ý này sao?
"Con..." Lục Chấn Hải tức giận nói không nên lời: "Bất kể như thế nào, họa này là do con mang tới, con nhất định phải giải quyết tốt cho ba!"
"Con sẽ giải quyết!"
"Con thật lòng muốn giải quyết sao? Nếu như con có nghĩ tới chuyện này, thì bây giờ sẽ không đứng ở đây! Chuyện thứ nhất mà con nên làm chính là xông lên lầu, ký vào đơn ly hôn với người phụ nữ kia, rồi công bố chuyện ly hôn ra bên ngoài! Chỉ có như vậy mới có thể triệt tiêu khẩu khí của đối phương! Vốn chính là do hai người kết hôn, mới dẫn đến chuyện tự sát của con gái người ta! Con mà không chịu từ bỏ người phụ nữ này, bọn họ sẽ không dừng tay đâu!"
"Con sẽ không làm như vậy!" Giọng nói của Lục Minh Hiên rất kiên quyết.
"Nhưng con nhất định phải làm như vậy!" Giọng nói của Lục Chấn Hải càng kiên quyết hơn!
"Ba đừng ép con phải cúi đầu thỏa hiệp với bọn họ! Con sẽ không chấp nhận loại phương thức giải quyết vấn đề này!"
"Cúi đầu thỏa hiệp thì như thế nào!" Lục Chấn Hải hừ lạnh một tiêng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162423/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.