"Em vẫn chưa đói! Lát nữa rồi ăn được không?" Tôi không muốn xuống lầu ngay bây giờ, tránh phải đụng mặt Lục Chấn Hải, rất khó chịu, ánh mắt ông ta nhìn tôi rất đáng sợ.
"Được, chờ anh tắm xong, chúng ta sẽ đi ra ngoài ăn chút gì." Anh ta vừa nói vừa cởi áo khoác, để điện thoại di động và ví tiền lên bàn, sau đó đi vào phòng tắm.
Nghe tiếng nước chảy "ào ào" tôi thở phào nhẹ nhõm, cầm điều khiển ti vi vứt qua một bên.
Chợt, một âm thanh rất nhỏ vang lên, màn hình điện thoại di động nằm trên bàn lóe sáng, có người gọi tới.
Tôi vô thức tới gần, định cầm điện thoại đến phòng tắm cho anh ta nghe máy, tôi nghĩ chắc là cuộc gọi này rất quan trọng, nếu bỏ lỡ chuyện gì quan trọng của công ty thì rất phiền toái.
Nhưng khi tôi cầm điện thoại lên, nhìn thấy khuôn mặt trên màn hình, tôi sững sờ.
Đó là tên của Mộng Na, còn có ảnh chân dung của cô ta, ánh mắt câu hồn, đôi môi đỏ tươi, khung cảnh quen thuộc như vậy, vừa nhìn tôi đã nhận ra ngay, bức ảnh này được chụp trong xe của Lục Minh Hiên.
Có nên đưa cho anh ta không? Không biết tại sao, tôi do dự, cắn môi, sau đó để điện thoại xuống, rất nhanh lại có một tin nhắn gửi tới, tôi không có dũng khí mở ra xem, cũng không dám xem, chỉ sợ sẽ nhìn thấy thứ không nên thấy, quan trọng nhất là, nếu tôi xem rồi, anh ta sẽ phát hiện!
Tôi thật là tò mò,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/choc-gian-co-vo-nho-ong-xa-tong-tai-qua-kieu-ngao/3162421/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.